CUỘC CHIẾN GIÀNH HỒNG NHAN ĐẠI HÁN (NỮ TƯỚNG QUÂN ĐẤU TRÍ CÙNG TAM VƯƠNG GIA) - Trang 657

có dịp xuất chinh nữa, gì thì gì cô cũng phải bắt đàn vịt, vặt lông chúng,
làm thành chiếc áo lông để mặc, Cao Ly chết tiệt, chết cóng con người ta.

Lều trại vừa được dựng xong, Uy Thất Thất liền chui vào trong, treo

bội kiếm lên, đôi chân tê cóng, căn lều chỉ cản được gió lạnh, không ngăn
được sự buốt lạnh, Thất Thất trùm chăn bông lên người, vẫn lạnh chết mất,
bất giác bắt đầu hoài niệm về cuộc sống giường ấm nệm êm trong vương
phủ, lúc này Vương gia nhất định đương ngủ rất thoải mái, không biết
chàng có biết Thất Thất hiện giờ lạnh thế nào hay không.

Đám binh lính quây quần một chỗ để sưởi ấm, còn cô là nữ nhân, đành

phải chịu đựng giá lạnh một mình, Thất Thất run lẩy bẩy chìm vào giấc
ngủ, cô vừa mới tiến vào mộng đẹp, liền mơ thấy có đôi tay nhẹ nhàng ôm
lấy cô, ấm áp khoan khoái, cảm giác lạnh lẽo trên người cũng dần dần biến
mất, trở nên ấm cúng khác thường...

Uy Thất Thất ngủ một đêm thật thoải mái, khi trời sắp sáng, cơ thể lại

cảm thấy lành lạnh, cô tê cóng người ngồi dậy, Cao Ly chết tiệt, thời tiết
quái quỷ gì không biết, chẳng phải Lưu Duẫn nói ban đêm rất lạnh sao? Tại
sao khi ngủ lại ấm áp như vậy, trời sáng rồi trái lại lạnh buốt nhỉ?

Đường hành quân dài đằng đẵng, những khi Uy Thất Thất rét lạnh,

liền mong đợi đêm đến, bởi mỗi lần cô ngủ say, đều thấy rất ấm áp, loại
cảm giác ấm áp đó khiến cô càng lúc càng lưu luyến, so ra, cô ngày càng sợ
hãi cái lạnh giá ban ngày.

"Ngài nói xem Cao Ly rốt cuộc là lạnh ban ngày, hay là lạnh ban đêm

vậy?" Uy Thất Thất không nhịn được hỏi Lưu Duẫn.

Lưu Duẫn nhìn Uy Thất Thất với vẻ kỳ lạ, nữ tướng quân này nhất

định là đầu óc bị đông cứng lại đơ rồi, tự dưng đi hỏi vấn đề vớ vẩn
"Chuyện này còn phải hỏi sao, ban ngày có ánh mặt trời…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.