CUỘC CHIẾN GIÀNH HỒNG NHAN ĐẠI HÁN (NỮ TƯỚNG QUÂN ĐẤU TRÍ CÙNG TAM VƯƠNG GIA) - Trang 776

lâu nữa, ở nơi đây sẽ không còn trông thấy Tam Vương gia oai phong kia
nữa, mọi thứ đều sẽ yên ổn.

Hoàng thượng đương cảm khái, đột nhiên cảm thấy trên mặt man mát,

không khỏi nhíu mày, là thứ gì rớt xuống mặt vậy, không nhịn được lấy tay
mò mẫm một hồi, có phần dính như keo, đưa đến trước mũi ngửi, có mùi
hôi thối.

"Tiểu Vu Tử, nhìn xem cái gì rớt xuống mặt ta vậy?"

Tiểu Vu Tử cuống quýt đi tới, tập trung nhìn kỹ, bất giác toát mồ hôi

lạnh, đó là một bãi phân chim, sao khéo quá vậy, trúng ngay mặt Hoàng
thượng, thật bực mình, hắn cũng không dám nói là phân chim, chỉ hoảng
hốt lấy tay áo lau chùi giúp Hoàng thượng, Hoàng thượng thấy hắn vươn
tay áo ra, chợt vỡ lẽ.

"Là phân chim, có phải không?" Y nghiêm nghị hỏi.

"Hoàng thượng, tiểu nô tài lau cho ngài!" Tiểu Vu Tử không dám nói

phải, cũng không dám phủ nhận.

Phân chim trên mặt Hoàng thượng được lau đi sạch sẽ, nhưng tâm tình

y ngày càng tệ, chẳng lẽ ngay cả đến loài chim cũng cảm thấy y không
xứng làm Hoàng thượng hay sao? Cho rằng y là tên tiểu nhân đê tiện mưu
quyền soán vị, giờ đây vì quyền lợi và phú quý, muốn giết Tam Vương gia
người đã vì Đại Hán lập được bao công lao hiển hách chăng?

Hoàng thượng ngồi vào ghế rồng, không khỏi day day trán, hình như

vẫn còn đọng lại mùi hôi thối trên mặt kia, có lẽ mùi vị đó phần lớn là bắt
nguồn từ cảm giác tội lỗi trong lòng.

Uy Thất Thất nấp trên nóc mái ngói cánh cửa chính, khéo léo giấu

mình, trong tay cô cầm một khúc gậy gỗ nhỏ, cô nhìn phân chim trên gậy
gỗ, không khỏi nhíu mày, thối ghê, Hoàng thượng xấu xa, ngang nhiên dám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.