CUỘC CHIẾN KHÔNG KẾT THÚC - Trang 215

sót thoát khỏi Auschwitz và sau này lấy tên Do Thái là De-Nur, một từ của Syria
có ý nghĩa là "từ ngọn lửa". Ông đã viết nhiều cuốn sách về nạn tàn sát người Do
Thái với bút danh là "Ka-Tzetnik 135633" là số tù của ông trong Trại Tập trung
Auschwitz
(Auschwitz Konzentrationslager), hay viết tắt là KZ (Ka Tzet). Tại
phiên tòa xử Eichmann, De-Nur đã mô tả bộ mặt kẻ giết người Do Thái một cách
khác thường như từ thế giới bên kia: "... họ đã không sống, họ đã không chết, hợp
với luật của thế giới này. Tên của họ chỉ là những con số... Họ đã bỏ tôi mà đi, họ
tiếp tục bỏ tôi, đã bỏ tôi... trong suốt gần 2 năm đằng đẵng, họ vẫn cứ bỏ tôi mà
đi, họ đã bỏ tôi ở lại... tôi vẫn trông thấy họ. Họ đang nhìn tôi. Tôi vẫn trông thấy
họ...". Rồi cả thân hình ông đổ sụp xuống sàn nhà.

Gideon Hausner, Tổng Chưởng lý, người đích thân lãnh trách nhiệm khởi tố,

sau này đã viết rằng đôi mắt Eichmannn đầy bối rối "bừng lên nỗi hận thù sâu
thẳm". Nhiều người trong số hàng ngàn người đến tham dự phiên tòa đã nhìn
thấy tận mắt con quái vật đáng sợ ấy. Cuộc hành quân của Mossad bắt cóc hắn tại
Argentina và đưa hắn về tận Israel đã có bí danh là Attila. Nhưng thực ra
Einchmann trông giông như một thương nhân cứng cáp kiểu cách hơn, vốn là
nghề nghiệp trước đây của hắn, bề ngoài không khác gì với vô số giám đốc trung
lưu, có lẽ giống một kế toán viên cũng nên, trên người bận bộ đồ vét mầu sậm.
Người gầy và đầu sói, hắn luôn bị co giật căng thẳng ở góc miệng. Thế mới hiểu
làm sao mà Hannah Arendt, một sử gia kiêm triết gia Mỹ, đã tóm tắt trong tác
phẩm của bà, Eichmann ở Jerusalem, bằng một câu "Sự dữ khoác lên mình cái vẻ
bình thường". Các nhà phân tâm đã tuyên bố hắn là người bình thường. Arendt
tường thuật rằng một chuyên viên đã thốt lên rằng "Ở bất cứ góc độ nào, hắn ta
còn bình thường hơn cả chính tôi sau khi khám nghiệm hắn".

Eichmann không bao giờ vượt quá cấp hàm của một SS Obersturmbann-

fÜhrer, tương đương với chức thiếu tá, nhưng ông ta lại được biết đến như là
chuyên gia cao cấp nhất của nước Đức về vấn đề Do Thái. Đầu tiên ông ta lo việc
di dân của người Do Thái, nhưng khi cuộc hủy diệt khởi động, ông ta có trách
nhiệm tổ chức những kế hoạch đồ sộ để vận chuyển hàng triệu con người đi tới
cõi chết, thậm chí ông ta còn từ chối cấp cho quân đội những chuyến vận chuyển
hỏa xa, mà lúc ấy quân đội rất cần cho những nỗ lực chiến trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.