CUỘC CHIẾN KHÔNG KẾT THÚC - Trang 234

Rập, những ngôi làng ở Galilee hoàn toàn nằm ngoài khuôn khổ của cuộc trục
xuất toàn diện, là nhờ những sức ép địa phương, chẳng hạn như vì những phản
đối quốc tế mạnh hơn đối với những vụ trục xuất các Kito giáo gốc Ả Rập và do
những vận động hành lang ở trong nước đối với những cộng đồng thân thiện, như
cộng đồng Druze.

Suy nghĩ của những nhà lãnh đạo của Yishuv vào thập niên 1930, khi người

Anh đề nghị chia đất Palestine, đã chiếu rọi một tia sáng quan trọng lên những
hành động của họ vào thập niên 1940. Ben-Gurion đã kể lại cho các đồng nghiệp
ở Thông Tấn xã Do Thái rằng ông ta đã chấp nhận chia đất, nhưng không phải vì
ông bằng lòng với kích cỡ phần đất của người Do Thái nhưng là dựa vào "giả
định rằng sau khi đã tạo được sức mạnh to lớn hơn sau khi lập quốc-chúng ta sẽ
hủy bỏ cách chia đất ấy và bành trướng ra khắp "Đất của Israel".

Ồng ấy đã biện hộ việc di dời người Ả Rập qua một "sự hiểu biết lẫn nhau".

Những người khác nói rằng người Anh nên giám sát việc di dời những người Ả
Rập. Trong một bức thư gởi cho con trai, bàn về bản báo cáo của Ủy ban Peel
năm 1937 và những hỗ trợ mà ủy ban này sẽ làm để trao đổi dân cư, Ben-Gurion
nói rằng ông đã không muốn trục xuất người Ả Rập, nhưng ông nói rõ là ông sẵn
sàng sử dụng các phương tiện quân sự nếu người Ả Rập không cùng chia sẻ niềm
tin rằng đã có "đủ chỗ" trên đất Palestine để cả người Do Thái lẫn người Ả Rập
cùng chung sống. "Chúng tôi phải trục xuất người Ả Rập và chiếm lấy chỗ của họ
[. . .] và nếu chúng tôi phải sử dụng sức mạnh-không phải là để truất hữu của
người Ả Rập vùng Negev và TransJordan, nhưng để bảo đảm quyền định cư của
chúng tôi ở những nơi ấy-thì lúc ấy chúng tôi có toàn quyền sử dụng sức mạnh".

Morris thừa nhận rằng những nhà lãnh đạo của Yishuv đã phải suy nghĩ lâu

ngày về vấn đề "chuyển cư" người Ả Rập, nhưng ông cãi rằng khi chiến tranh nổ
ra họ đã không có kế hoạch ấy-một lập luận mà người Ả Rập khó có thể tin cho
được. Morris tiếp tục giữ ý kiến cho rằng nếu hồi ấy có một kế hoạch đặc biệt để
xua đuổi người Palestine, thì hẳn đã có những dấu hiệu của kế hoạch ấy trên các
biên bản của nội các, những quân lệnh, và các công văn khác trong thời kỳ ấy.
Thay vào đó, Morris đã vẽ ra một bức tranh phức tạp của Ben-Gurion phát triển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.