CUỘC CHIẾN KHÔNG KẾT THÚC - Trang 378

hiệp-một sự thỏa hiệp trong nội bộ Israel-là giữ lại phần lớn số đất ở Bờ
Tây vì lý do an ninh, trong khi sử dựng phần còn lại để thương lượng hòa
bình với Jordan.

Trừ Đông Jerusalem và một dải đất quanh thành phố, vùng Bờ Tây và

Dải Gaza không được sát nhập chính thức nhưng sẽ được sát nhập trên thực
tế theo kiểu cuốn chiếu. Đất này được mở ngỏ cho các cuộc định cư Do
Thái, nguồn nước được khai thác có lợi cho Israel, và dân Ả Rập bị khai
thác như một nguồn lao động rẻ. Dân định cư Do Thái được hưởng những
đặc quyền của luật dân sự Israel trong khi người Palestine xung quanh họ bị
kìm kẹp dưới luật quân sự.

Năm 1968, các lãnh tụ định cư tại Hebron quyết định mở tung cửa.

Giáo sĩ Levinger kể lại, "chính quyền không nói thuận, cũng không nói
chống" đối với hành động của ông về Hebron. Bản thân Ben-Gurion, tuy đã
mãn nhiệm, cũng đã gật đầu và cho phép ngầm. Các giới chức quân sự giả
bộ quay mặt đi nhưng đã cung cấp vũ khí bảo vệ họ.

Bị mắc kẹt giữa sự khuấy động của người Ả Rập và mối lo ngại bị

công luận phê phán nếu người định cư bị di dời, chính phủ đã đi một nước
cờ nữa trong nội bộ Israel: người định cư có thể ở lại Hebron nhưng nhà ở
của họ phải ở xa khu ở của chỉ huy quân sự. Tháng Ba 1970, chính phủ
chấp thuận cho người Do Thái trở về Hebron và tuyên bố thiết lập khu định
cư Kiryat Arha, một khu định cư ở ngoại ô thành phố, tương đương với
Hebron của khu Thượng Nazareth Do Thái phía trên khu Nazareth Ả Rập.

Chiến thuật định cư Hebron sẽ còn lặp đi lặp lại hết lần này sang lần

khác. Đó là những cuộc định cư bất ngờ, thường là ở một nơi có sức mạnh
biểu tượng tôn giáo quan trọng, theo sau là lời tuyên bố ý định ở lại và
thương lượng với chính phủ về một sự thỏa hiệp "hợp lý". Những người
định cư thường luôn luôn chấp nhận những gì được đề nghị, vì họ luôn luôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.