CUỘC CHIẾN KHÔNG KẾT THÚC - Trang 51

hẳn đã có vấn đề. Nó có nghĩa là nhà thờ được một hay giáo phái khác sở
hữu. Đơn giản hơn là giao nó cho một tín đồ Hồi giáo trung lập", Nusseibeh
đã phân trần thế".Các tín đồ Hồi giáo chấp nhận Jesus là tiên tri và tôn
trọng Kitô giáo. Tiên tri Muhammad của chúng ta có khi còn cưới một phụ
nữ Kitô giáo".

Nusseibeh nói, trách nhiệm bảo vệ được giao cho các tổ tiên của ông

ta, những người đã hộ tống Vua Omar tới Jerusalem. Thế nhưng, sau này
công việc được chia giữa nhà Nusseibeh và một gia đình Hồi giáo khác, nhà
Judeh, có lẽ sau khi Saladin tái chiếm thành phố. Giờ thì nhà Judeh giữ các
chìa khóa cổng vào và hàng ngày giao chúng cho nhà Nusseibeh, những
người giữ nhiệm vụ mở và đóng cửa. Abdel-Kader Judeh, người được cho
là con cháu trực hệ của chính Tiên tri Muhammad, tự hào nói, "'Tôi giữ chìa
khóa nhân danh vua Hồi."

Các giáo hội nói rằng họ cho phép các lính canh duy trì như thế như

một chút gì là phong tục tập quán. Nhưng họ biết rằng bất kỳ nỗ lực nào để
giành lại chìa khóa có thể làm xói mòn cơ cấu tinh tế của hiện trạng, bộ luật
không làm đóng băng sự cân bằng quyền lực trong phạm vi khu vực đáng
kính trong hoàn cảnh của năm 1757. Bộ luật phức tạp và không đúng đến
vô lý của Ottoman có ý dành quyền và sự ưu tiên của mỗi cộng đồng và
quyền sở hữu của một thành phần của nhà thờ, cho tới cái chân đèn cuối
cùng, và cái đinh sét gỉ. Thế nhưng không nhà cai trị nào sau này-Anh,
Jordan, hay Israel-dám can thiệp vào hiện trạng vì sợ gây ra sự xáo trộn tôn
giáo.

Năm 1929, giới chức cai quản Anh đã buồn bã mô tả "tinh thần bất tín

và ngờ vực cùng thái độ cố chấp trong mọi vấn đề". Ông đã phân trần:
"quyền sửa chữa mái hay nền ngầm ý là quyền dành cho những người sở
hữu những phần ấy. Còn quyền treo và thay đèn hoặc hình ảnh dành riêng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.