CUỘC CHIẾN SINH TỒN - Trang 18

“Vâng, vẫn làm ở đó”, tôi trả lời. “Hai tháng rồi.”

“Với cô cũng là kỷ lục đấy nhỉ” ông ta nói, miệng cong lên nhưng trông

chả có vẻ gì là hài hước cả.

Tôi chống lại thôi thúc muốn so hai vai hay bồn chồn lê chân, rồi có lẽ

hơi có chút tự vệ, tôi nói, “Giờ tôi khá hơn nhiều rồi”.

“Tôi có thấy”, ông ta nói. “Thực sự mừng vì điều đó.” Trông ông ta

chẳng vui gì lắm. Nhưng dù sao đi nữa, tôi không chắc mình đã từng thấy
ông ta cười bao giờ hay chưa.

Tôi ném ánh mắt về phía chiếc xe tải. Tôi cần phải lên đường, nhưng lại

không thể chơi trò tống khứ sĩ quan quản thúc của mình đi. “Ừm, cảm ơn.
Tôi, ừm...”

“Việc học hành thế nào rồi?”, ông ta hỏi, cắt ngang tôi. Phản ứng của tôi

là ngu ngốc chớp mắt. “Hả?”

“Khóa GED ấy”, ông ta nói. “Một trong những điều kiện trong chương

trình quản chế của cô, nhớ không?”

“Ồ, phải rồi!”, tôi nói, dán cứng nụ cười lên mặt. “Chắc chắn rồi. Mọi

chuyện thuận lợi cả. Tôi, ơ, chỉ một hai tháng nữa là tôi tham gia khóa học
ấy rồi. Không vấn đề gì cả.” Tôi giữ nụ cười đông cứng trên mặt trong khi
bên trong thì rúm ró. Đệch! Tôi hoàn toàn quên béng mất chi tiết nhỏ nhặt
ấy. Vì tôi vẫn là một học sinh cấp ba bỏ học, nên một trong những điều kiện
trong chương trình quản chế của tôi là phải lấy được chứng chỉ GED - bằng
trung học bổ túc, thứ có thể được coi là thay thế cho bằng tốt nghiệp trung
học.

Hẳn Garza đoán được là tôi đang nói nhăng nói cuội với ông ta mà thôi.

“Cô có thời gian không?”, ông ta hỏi. “Có vài thứ tôi muốn thảo luận với
cô.”

“Tôi không thể”, tôi thực lòng thở dốc. “Xin lỗi. Tôi đang trong ca trực,

và tôi vừa mới nhận tin nhắn phải đi nhận xác.” Tôi mò mẫm lôi điện thoại
ra và vẫy vẫy làm bằng chứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.