CUỘC CHIẾN THỪA KẾ - Trang 246

“Tay đại tá quay lại nhìn ta bằng ánh mắt sắc lẻm và nói bằng thứ tiếng
Anh cực chuẩn, ‘Cô quen với tác phẩm này? Cô biết chơi piano? Chơi cho
ta nghe thứ gì đó đi.’

“Ông ta đứng dậy khỏi ghế, và ta ngồi ngay đơ xuống chỗ chiếc đàn piano,
biết rằng những gì mình chọn để chơi có thể đồng nghĩa với sự khác biệt
giữa sống và chết. Vì vậy nên ta hít một hơi thở sâu và nghĩ, nếu như mình
sắp chết, đây là thứ mình muốn chơi. ‘Clair de Lune’ của Debussy.

“Ta chơi với tất cả trái tim, và khi ta kết thúc, ta đứng dậy khỏi cây đàn và
thấy nước mắt trong mắt ông ta. Hóa ra là trước chiến tranh, ông ta đã làm
việc cho ngoại giao đoàn ở Pariss. Debussy là tác giả ông ta yêu thích.
Ông ta thả cho ta đi, và trong suốt năm sau đó, cứ hai lần một tuần ông ta
bắt ta phải đến nhà để chơi piano cho ông ta nghe.”

Ah Ling lắc đầu hoài nghi với câu chuyện. “Bà thật là quá may mắn khi
thoát được như vậy. Ban đầu làm thế nào mà bà và bạn bè lại đi vào Vườn
bách thảo?”

Su Yi mỉm cười với cô vẻ bí ẩn, như thể bà đang cố gắng quyết định có cho
cô biết điều gì đó hay không. Và rồi bà chia sẻ bí mật của mình.

Thoát ra khỏi ký ức về câu chuyện của Su Yi, một ý tưởng bắt đầu hình
thành trong đầu Ah Ling. Bà ngước lên nhìn Vikram và nói, “Có một bí
mật về ngôi nhà này mà ngay cả anh cũng không biết. Có từ thời chiến
tranh.”

Vikram nhìn bà vẻ ngạc nhiên.

Ah Ling tiếp tục, “Bây giờ thì, chẳng phải là anh có quan hệ với quản lý
nhà Khoo hay sao?”

“Chắc chắn rồi, tôi biết khá rõ người quản lý an ninh bên đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.