CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 126

Rồi anh ta bảo Sokolov ngồi ở rìa ghế và chỉ cách vịn vai cô gái. Còn anh

ta ngồi xuống phía chân.

- Đầu ra rồi, cậu ta ngắn gọn.
- Cậu xoay sở được không?
- Phải cố thôi...
***
Khi “Cấp cứu” tới, bác sĩ chỉ còn việc cắt dây rốn.
- Không phải tôi, mà anh kia kìa, - Sokolov gạt đi. Ngoái nhìn tìm kiếm

Khasanov, nhưng chàng trai đã lặn mất tăm.

Sokolov đứng cạnh cô y tá, nhìn xem cô ta khéo léo quấn tã cho nhóc sơ

sinh mà trong tai như vẫn còn vang vọng tiếng khóc trầm trầm đầu tiên, đòi
hỏi, vang lên vào đúng khoảnh khắc Sokolov đã không còn hi vọng được
nghe. Giờ thì cậu bé sơ sinh đang ngọt ngào nhép môi, nhăn mặt và cau mày
vì ánh sáng rực rỡ dưới mí mắt hum húp. Màu mắt dĩ nhiên chưa thể nhận ra,
nhưng chẳng hiểu sao Sokolov tin là nó sẽ đen giống người mẹ nữ thần Elf,
như của Aldybek và của chính hắn.

- Tin tôi đi, - ông già Noel thủ thỉ, quay sang sản phụ lúc này đã được đặt

lên băng ca. - Những chàng trai ra đời vào mùng 8 tháng Ba là những người
đặc biệt. Hạnh phúc, may mắn, được cuộc sống nuông chiều. Thế nên cô, cô
bạn thân mến, cô không chỉ tặng mình một món quà, mà còn gia ơn cho con
trai của mình khi hạ sinh đúng ngày này.

Ngoài phố Kryshnyov lăng xăng bận rộn bên xe “Cấp cứu”, chỉ đạo gì đó.

Sokolov cẩn thận bế em bé, giấu trong áo khoác của mình để tránh ngọn gió
băng giá.

- Yên nhé, chàng trai, - hắn nói, - đặt em bé nằm chỉn chu cạnh mẹ mình.
- Cảm ơn anh, - Cô mỉm cười nhẹ, gần như chạm vào tay Sokolov. - Cảm

ơn anh đã không ghét bỏ tôi.

- Lạy chúa, vì cái gì? Sokolov bối rối.
- Còn gì nữa? Tôi đã phá hỏng ngày lễ của anh...
Cánh cửa đóng sầm. Viên bác sĩ vui tính nhảy phóc vào vị trí của mình

cạnh tài xế một cách hào hứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.