CUỘC CHƠI NHAN SẮC - Trang 139

nhầm... rồi bỗng trở nên suy tư... Thậm chí cũng chẳng còn thấy sợ bom đạn
nữa.

Nếu bị bắn - bà đã có một điều trong tim để nghĩ tới rồi... Thế rồi hai tuần

sau Zinka đến gặp bà. “Raia, có lệnh điều chuyển cậu ra Ban chỉ huy mặt
trận” “Sao thế được?” - bà nhướn mày. Cô ấy nói ào ào ngay: “Thôi đừng
làm ra vẻ ngốc nghếch đi! Ai chả hiểu. Cậu thật khiêm tốn đấy Raia” Mà bà
không hiểu thật: “Cậu nói gì vậy?” Cô ta lại nói: “Tớ đã nhận thấy ông ta
nhìn cậu thế nào... Thú nhận đi! Cậu có chuyện gì với ông ta chưa?” “Thề là
không có gì, Zina. Cậu sao vậy... ông ấy có vợ rồi... là thủ trưởng...” “Đừng
làm tớ tức cười, Raia. - Giờ ai còn để ý đến các bà vợ kia chứ! Còn thì, thủ
trưởng à? Cậu càng an toàn chứ sao” Bà nói: “Zina, tớ mới gặp ông ấy có hai
lần thôi mà.” Thì cô ấy bảo: “Thời chúng ta bây giờ chỉ cần một lần đã đủ
nên chuyện. Hôm nay còn sống mai đã xong đời. Vui mừng đi cậu! Hạnh
phúc thời chiến đã đến với cậu rồi đấy.!” Ngay lập tức bà thấy lo sợ: “Ban
chỉ huy mặt trận - chuyện lớn quá! Rồi họ lại sẽ điều tra lai lịch tớ và biết
chuyện về bố.” Zina trấn an: “Quan trọng là phải im lặng. Có khi cũng
không lộ đâu.” Nhưng chuyện tất nhiên đã lộ. Và thay vì đưa bà về Ban chỉ
huy mặt trận, người ta đuổi bà ra khỏi quân đội. Ngay trước khi cuộc tấn
công bắt đầu. Bà và cô bạn Zina đã ôm nhau khóc, rồi chia tay... Ơ mà thật ra
bà sang đây làm gì ấy nhỉ, Kachia? Cô có nói là còn mấy cái váy dài của mẹ
cô còn để lại, để cho bà mang đến cho bà Zina nhé. Bà ấy giờ rách rưới vá
víu lắm cơ, nhìn phát sợ. Tuần nào bà cũng đến thăm một lần. Dọn dẹp cơm
nước, việc nọ việc kia. Hôm bà ra quân, đúng đêm đó chúng thả bom Ban
chỉ huy đơn vị, còn mỗi Zina lành lặn - nhưng bị thương, chân thì liệt.

- Vâng vâng, - mẹ vội vàng nói.- Con biếu bà mọi thứ có thể được, bà ạ...
- Thế là bà cứ cùng bà Zina như thế suốt đời... Bà đến thăm bà ấy suốt đời,

hả bà?

- Cũng không phải suốt đâu... Hồi người nhà bà ấy còn sống thì thi thoảng

bà mới đến. Giờ thì các bà còn lại mỗi hai người với nhau thôi. Sau chiến
tranh không ai dám lấy bà làm vợ. Nếu có ai có ý định nghiêm túc thì bà lại
thật thà nói về việc bố của bà bị kết tội phản bội nhân dân. Thế nên thành bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.