CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 109

Ngoài kia, trong gió nhẹ, trên mặt biển Caribe xanh lam hơi gợn sóng, một
chiếc frigate

[2]

đỏ rực mang cờ Anh đang uy nghi lướt tới.

Tên đại tá dừng lại, lấy tay che mắt cho khỏi chói và chăm chú nhìn con
tàu. Mặc dù gió nhẹ, con tàu vẫn chậm rãi tiến vào vịnh chỉ bằng cánh
buồm dưới trên cột buồm mũi. Những cánh buồm còn lại đều cuốn lên hết,
để lộ những đường nét dữ tợn của thân tàu - từ phần trên cao chót vót như
tháp pháo ở phía lái, đến bức tượng đầu người thếp vàng óng ánh dưới nắng
chói chang đằng mũi.

Sự di chuyển chậm chạp của con tàu cho thấy kẻ cầm lái của nó không
quen vùng biển này và vừa tiến vừa thỉnh thoảng đối chiếu dây đo sâu. Với
tốc độ như vậy, ít nhất phải một tiếng nữa con tàu mới vào đến cảng. Trong
lúc tên đại tá nhìn chiếc tàu, có vẻ thán phục trước vẻ đẹp của nó, thì Pitt bị
hai gã da đen điệu vào trại và bị xích vào dãy cùm lúc nào cũng sẵn sàng
chờ đợi các nô lệ đang cần phải uốn nắn.
Ðại tá Bishop cũng chậm chạp lặc lè bước lên.

- Con vằn con vện ở nhà mà dám nhe nanh ra với chủ, dạy ăn ở tử tế thì lại
xù lông lên, - hắn vừa nói vừa chuẩn bị bắt tay vào làm phận sự của một tên
đao phủ.

Việc hắn tự tay làm những cái mà phần lớn những người cùng tầng lớp hắn,
ít ra là vì tự trọng, giao cho bọn đầy tớ làm, cũng cho thấy con người này
đã sa ngã đến mức nào. Hắn đánh vào đầu, vào lưng nạn nhân của mình với
một vẻ khoái trá trông thấy, như để thỏa mãn cái thú tính man rợ của mình.
Những cú quật mạnh làm cây roi mềm tướp ra thành những nan dài, mảnh,
sắc như dao cạo. Khi tên đại tá kiệt sức quẳng cây roi sũng máu đi thì cả
tấm lưng của chàng nô lệ xấu số đã thành một khối đỏ lòm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.