CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 110

- Có thế mới dạy cho mày biết tuân phục được! - Tên đại tá đao phủ nói. -
Mày sẽ bị cùm ở đây không ăn không uống, nghe tao nói chưa: không ăn
không uống! Chừng nào mày chưa chịu nói tên thằng bạn giao du với mày
và chừng nào nó còn chưa chịu đến đây.

Ðoạn tên chủ đồn điền quay lưng và bỏ đi cùng bọn vệ sĩ của hắn.

Pitt lõm bõm nghe lời hắn nói như trong cơn mê sảng. Bị cái đau khủng
khiếp xé thành từng mảnh, bị nỗi tuyệt vọng hành hạ, anh không còn ý thức
được gì nữa. Lúc này anh đang thờ ơ không cần biết mình đang còn sống
hay đã chết.

Nhưng những cực hình mới lại đưa anh ra khỏi trạng thái tê dại lú lấp bởi
cơn đau. Dãy cùm nằm ở một chỗ trống trải, không có gì để che những tia
nắng rát bỏng của mặt trời nhiệt đới đang như những lưỡi lửa liếm qua tấm
lưng nát bấy đầm đìa máu của Pitt. Thêm vào cái đau không thể chịu nổi ấy
còn một cực hình khác khủng khiếp hơn nhiều. Những con ruồi dữ tợn của
quần đảo Antilles đánh hơi thấy mùi máu kéo nhau từng đàn bay đến đen
kịt.

Chính vì thế mà tên đại tá thâm hiểm, rất tường tận nghệ thuật cạy răng
những kẻ bướng bỉnh, mới thấy không cần dùng đến các kiểu tra khảo
khác. Dù có tàn ác đến đâu đi nữa, không tài nào hắn nghĩ ra được cực hình
tàn khốc hơn những cái mà thiên nhiên đang phóng tay ban phát cho Pitt.

Chàng thủy thủ trẻ tuổi rên rỉ, quằn quại vặn mình trong gông cùm, bất kể
mình có vì thế mà gãy chân gãy tay.

Ðang trong trạng thái như vậy thì Pitt lờ mờ trông thấy Blood không biết từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.