CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 14

Blood đã thấy thú cái nơi mà mình vừa trôi dạt đến. Ở đây, sức khỏe của
chàng đã mau chóng bình phục. Sau rất nhiều cuộc phiêu lưu, mà một
người khác khó lòng trải hết trong suốt cả cuộc đời, Peter quyết định buông
neo bắt rễ ở thị trấn này và trở lại với nghề thầy thuốc mà chàng đã dứt bỏ
để đổi lấy một món lợi chẳng đáng là bao.

Ðó là bản tiểu sử tóm tắt của Blood, hay đúng hơn là một phần của nó, cái
phần sẽ chấm dứt vào đêm nổ ra trận đánh ở Sedgemoor, nửa năm sau ngày
chàng đặt chân lên Bridgewater. Cho rằng trận đánh sắp tới chẳng dính
dáng gì tới mình - mà thực ra thì đúng là thế - và hoàn toàn dửng dưng
trước niềm phấn khích đang bao trùm khắp Bridgewater đêm ấy, Blood đi
nằm sớm. Chàng đã ngủ say, khi còn khá lâu mới đến mười một giờ, là giờ
mà như các bạn đã biết, Monmouth dẫn đầu toán quân khởi loạn theo con
đường đi Bristol, vòng qua đầm lầy đánh vu hồi vào đội quân binh triều
đình đang đóng trại ở phía sau. Các bạn cũng biết rằng cái ưu thế về quân
số của quân khởi loạn và chút ít lợi thế vì họ có khả năng đánh úp quân
triều đình - lúc đó đang ngái ngủ - đã chẳng đem lại ích lợi gì do lỗi của kẻ
cầm quân, và Monmouth đã thua trận ấy ngay từ trước khi bắt đầu giáp
chiến.

Trận chiến đấu nổ ra vào khoảng hai giờ đêm. Blood không nghe thấy tiếng
pháo từ xa vọng lại. Mãi gần bốn giờ sáng, khi trời đã rạng xua tan sương
mù trên bãi chiến trường ảm đạm, thì giấc ngủ yên lành của chàng mới bị
phá ngang.

Blood ngồi trên giường, cố dụi mắt cho tỉnh ngủ. Cửa nhà chàng bị đập
mạnh, có người đang hét lên những tiếng gì đó đứt quãng. Tiếng ồn ào ấy
đã làm Peter thức giấc. Ngỡ rằng người ta gọi mình đến thăm bệnh gấp cho
một phụ sản nào đó, chàng khoác vội chiếc áo choàng mặc đêm, xỏ chân
vào đôi dép và chạy ra khỏi phòng đến nỗi va phải bà Barlow ở cầu thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.