CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 148

Tên Tây Ban Nha bối rối hỏi:

- Ông là bác sĩ?

- Vâng, tôi kiêm cả nghề ấy nữa, - người lạ mặt da ngăm vừa tiếp tục bắt
mạch vừa đáp. - Mạch nhanh và đều, - cuối cùng người kia phán và buông
tay ra - Người ta chưa làm gì quá đáng với ngài.

Don Diego khó nhọc ngồi nhổm dậy trên chiếc đi-văng bọc nhung đỏ.

- Mẹ kiếp, ông là ai mới được chứ? - hắn hỏi. - Kiểu quỷ quái ở đâu mà ông
lại chui vào quần áo của tôi và lên tàu của tôi?

Cặp lông mày lưỡi mác đen nhánh của kẻ lạ mặt nhướn lên, còn đôi môi thì
khẽ nhếch một nụ cười.

- Tôi sợ rằng ngài vẫn đang hôn mê đấy. Đây không phải là tàu của ngài mà
là tàu của tôi. Và quần áo cũng của tôi nốt.

- Tàu của ông? - Tên Tây Ban Nha sửng sốt hỏi; rồi càng sửng sốt hơn, hắn
thêm: - Quần áo của ông? Nhưng nếu vậy ... - Không hiểu đầu cua tai nheo
ra sao hắn nhìn quanh, sau đó lại xem xét thật kỹ ngăn buồng một lần nữa,
dừng mắt lại trước mỗi một đồ vật quen thuộc. - Hay là tôi điên? - Cuối
cùng hắn nói. - Nhưng tàu này chắc chắn là "Cinco Llagas", không còn
nghi ngờ gì nữa.

- Vâng đây là "Cinco Llagas".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.