CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 155

con tàu đến nơi mình muốn được. Tôi biết điều khiển tàu trong chiến đấu
và ngoài ra, ở đây còn hai ba người nữa sẽ giúp đỡ tôi. Nhưng cứ phải bám
mãi lấy bờ và đi men theo cái mà ngài đã gọi một cách chính xác là quần
đảo chết tiệt này, thì sớm muộn chúng tôi cũng sẽ đưa mình đến một tai
ương khác mà thôi. Đề nghị của tôi không có gì phức tạp: chúng tôi muốn
bằng con đường ngắn nhất đến được thuộc địa Hà Lan là Curaçao. Ngài có
thể hứa danh dự với tôi rằng nếu tôi tha mạng ngài thì ngài sẽ đưa chúng tôi
đến đó không? Chỉ cần ngài đồng ý, đến Curaçao tôi sẽ cho ngài và tất cả
những người của ngài tự do.

Don Diego gục đầu trầm tư bước đến bên cửa sổ trông ra phía lái. Hắn
đứng lặng, ngắm mặt biển rực sáng và vệt đi trắng xóa của con tàu. Đó là
con tàu của chính hắn. Bọn chó má Anh đã chiếm con tàu ấy và bây giờ lại
buộc hắn đưa nó đến một nơi mà nước Tây Ban Nha sẽ mất nó vĩnh viễn và
chắc chắn nó sẽ được trang bị lại để tiến hành các hoạt động quân sự chống
lại tổ quốc hắn. Những ý nghĩ ấy nằm một bên đĩa cân, còn bên kia là tính
mạng của mười sáu con người. Tính mạng mười bốn người kia thì chẳng có
ý nghĩa gì lắm đối với hắn, hai mạng sống còn lại thì là của hắn và của con
trai hắn.

Cuối cùng hắn quay lại, xoay lưng về phía ánh sáng để thuyền trưởng
Blood không thể nhìn thấy mặt hắn tái nhợt đi thế nào và thốt lên.
- Tôi đồng ý!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.