CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI CỦA THUYỀN TRƯỞNG BLOOD - Trang 156

Rafael Sabatini

Cuộc đời chìm nổi của thuyền trưởng Blood

Chương 11

Đạo hiếu

Sau khi đã hứa sẽ đưa tàu đến Curaçao, Don Diego được giao các chức
trách của hoa tiêu và được phép tự do đi lại trên con tàu vốn là của hắn. Tất
cả mọi người đều tỏ ra kính trọng đức ông Tây Ban Nha, để đáp lại sự lịch
thiệp tế nhị của hắn. Được như vậy không chỉ vì ngoài hắn không một ai có
thể đưa con tàu ra khỏi vùng biển nguy hiểm gần bờ biển xứ Main, mà còn
vì các nô lệ của Bishop trong lúc đang mải lo cứu mạng mình đã không
trông thấy tất cả những khủng khiếp và bất hạnh mà Bridgetown phải gánh
chịu, nếu không thì họ đã xử trí với bất kỳ một tên cướp biển Tây Ban Nha
nào như với một giống dã thú tàn ác và xảo quyệt cần phải hạ thủ ngay tại
chỗ. Don Diego cùng ăn chung với Blood và các sĩ quan của chàng -
Hagthorpe, Wolverstone và Dyke - trong một buồng rộng.

Họ nhận thấy Don Diego là một người nói chuyện thú vị và dễ chịu, cảm
tình của họ đối với hắn càng sâu sắc thêm bởi sự tự chủ và thái độ bình
thản của hắn trong khi chịu đựng những bất hạnh đến với mình.

Không ai có thể ngờ nổi là Don Diego lại giở trò tráo trở. Ngay từ đầu hắn
đã chỉ cho họ thấy sai lầm của họ: rời khỏi Barbados, họ đã đi theo chiều
gió, mà đáng ra từ quần đảo này muốn ra biển Caribe thì họ phải bỏ
Barbados nằm dưới gió mới phải. Muốn sửa chữa sai lầm ấy, họ buộc phải
cắt ngang quần đảo một lần nữa mới đến Curaçao được. Trước khi đưa tàu
đi theo hướng ấy, hắn đã báo trước rằng con đường đi này là khá mạo hiểm.
Tại bất kỳ điểm nào giữa các hòn đảo kia họ đều có thể đụng độ với các tàu
mạnh bằng hoặc mạnh hơn tàu họ, và bất luận đó là tàu Tây Ban Nha hay là
tàu Anh, họ cũng đều gặp nguy hiểm như nhau: "Cinco Llagas" thiếu người
một cách trầm trọng nên họ không thể giao chiến được. Cố gắng giảm đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.