thấy những thảm hoạ là một cuộc đấu tranh xung quanh những giá trị rất
khác nhau.
- Nhưng anh thiên về giá trị nào hơn? Anh đã định kết liễu đời mình,
điều đó có nghĩa là anh không có giá trị căn bản, đó chính là tôn trọng cuộc
sống mà Chúa trời đã ban tặng cho anh.
- Tôi biết đó là một sai lầm nghiêm trọng. Sai lầm của một cậu bé mất
hết hy vọng.
- Thôi được, tốt lắm. Nhưng tôi muốn anh trao đổi với những thầy tu
chuyên về kiểu suy nghĩ này hơn. Tôi có biết vài người. Tôi có thể giới
thiệu cho anh nếu anh muốn.
Jeremy cảm thấy tình huống đang vuột khỏi tầm kiểm soát. Người mà
hắn đang nói chuyện lúc đầu tỏ ra quan tâm, giờ đang muốn trốn chạy.
- Tôi không có thời gian! hắn kêu lên. Tôi không biết ngày mai tôi sẽ
như thế nào, không biết khi nào thì lý trí của tôi quay trở lại. Vậy thì ông
xếp hẹn làm sao đây? Cố giúp tôi đi! Làm ơn mà!
Abraham Chrikovitch tỏ ra khó chịu. Lời cầu khẩn này khiến ông ta
ngao ngán. Nhưng ông ta biết làm gì? Ông ta quá biết tầm quan trọng của
lời nói, của lời phán xét vội vàng để mong có một thế cân bằng tạm bợ trên
sợi dây lý trí không phải của ông ta.
- Nghe này, tôi gợi ý thế này vậy. Tôi sẽ hỏi anh vài câu để làm sáng tỏ
vài điều. Lúc về tôi sẽ gọi điện cho một vị thầy tu chuyên gia về vấn đề này.
Rồi sẽ gọi lại cho anh được không?
- Thế nếu ông không gặp được ông ấy thì sao?
- Đúng đấy. Cũng có thể tôi không tìm được ông ta.