CUỘC ĐỜI CHÍN NGÀY - Trang 207

đi cảm ơn cái kẻ khốn nạn mà cậu từng là, nhưng…Mình biết những gì cậu
làm là để bảo vệ cho Victoria và bọn trẻ. Mình hiểu được sức mạnh tình yêu
của cậu dành cho cô ấy. Mình thấy tất cả những chuyện đó thật bất công
Jeremy ạ. Một tình yêu lớn mà lại phải chịu một nỗi bất hạnh lớn…

Ông hít một hơi thật sâu.

- Chúng ta chỉ vừa mới có thời gian quay lại với chính chúng ta thì cái

chết cũng đã đến gần. Cuộc đời quá ngắn ngủi, nó đang làm cho những
người già lẩn thẩn đi. Khi còn trẻ chúng ta không nghe thấy gì hết. Chúng ta
cứ thế tiến lên trong lòng tràn đầy hi vọng với cái mà chúng ta gọi là tương
lai. Từ này đã đánh lừa chúng ta, nó xúi giục chúng ta lao vào một cuộc
chạy đua không hồi kết. Nhưng cuộc đời lại kết thúc trong khi tương lai
không bao giờ mang một ý nghĩa nào cả. Cuộc đời vắng tương lai nhưng lại
ngập tràn quá khứ. Giờ đây của cải của chính mình chính là phẩm giá của
một người đàn ông, một người cha, một người chồng, một người bạn. Đó là
tài sản mình sẽ để lại cho những người thân yêu, để họ tránh được cuộc
chạy đua với chính tương lai của họ và làm việc để xây dựng quá khứ.

Có tiếng thì thầm nhắc nhở Pierre giữ im lặng. Cha xứ bắt đầu nói.

- Cậu ở đây nhé, ông nói với với hắn, mình kiếm chỗ ngồi đây. Hẹn gặp

lại cậu.

Một lần nữa thời gian lại lỗi nhịp với hắn, buổi lễ với hắn chỉ diễn ra

trong một vài giây.

Khi những lời cầu nguyện cất lên, Jeremy thấy mình chao đảo. Mỗi lời

nói, mỗi âm thanh đều giáng vào hắn. Máu hắn đông lại, những giọt mồ hôi
lạnh toát chảy ra trên trán.

- Ông có sao không ạ? Sao ông toát hết mồ hôi thế này? Ông ơi, ông

không sao đấy chứ? Julie lo lắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.