CUỘC ĐỜI CHÍN NGÀY - Trang 49

– Mẹ ơi, con yêu mẹ.

Bà sững người nhưng giả vờ không nghe thấy và tiếp tục cười với cháu.

– Trông nó xinh quá. Mẹ đã mong được biết nó biết mấy. Dù sao mẹ

cũng là bà nội của nó cơ mà.

Giọng bà nghẹn ngào. Nước mắt dâng trào trong khóe mắt. Bà đưa thằng

bé sát vào mặt mình và ôm hôn nó như muốn trốn đằng sau nó.

Jeremy không biết phải làm gì.

– Con xin lỗi đã làm cho bố mẹ đau khổ. Nhưng đó không phải là con!

Con không hề nhận ra mình trong những chuyện đó. Con rất yêu bố mẹ.

Bà ngước đôi mắt ướt đẫm lên nhìn hắn, trong khi vẫn tiếp tục hôn lên

má Thomas.

– Bố mẹ đã luôn cho là bố mẹ làm đúng, hãy tin mẹ, Jeremy ạ.

– Bố mẹ không có lỗi gì cả. Làm sao con có thể để bố mẹ tự trách mình

thế kia chứ? Không phải tại bố mẹ đâu! Đó là câu chuyện của một đứa trẻ
lạc lối. Hồi đó con yêu Victoria. Yêu điên cuồng. Trong khi cô ấy lại không
hề để ý đến con. Con từng nghĩ nếu cuộc sống không có cô ấy thì chả còn ý
nghĩa gì. Con biết, con thật lố bịch khi nói thế. Nhưng hành động tự vẫn
luôn là lố bịch ngoại trừ lúc nó được thực hiện. Nó chỉ tồn tại trong những
giây, những phút trước đó mà thôi. Vào thời khắc ấy, nó là kẻ tàn phá. Bố
mẹ không hề có lỗi gì trong chuyện đó. Phần còn lại, những gì diễn ra sau
đó, con không biết phải nói thế nào. Con cho là sự điên rồ ấy vẫn còn kéo
dài. Hoặc cũng có thể do con xấu hổ về bản thân. Con thật sự không thể giải
thích được.

– Thế tại sao hôm nay con lại muốn gặp bố mẹ…?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.