CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 123

công nhân đội 1… Trời ngớt mưa thì anh cũng đã đến được cái nơi
cần phải đến. Anh muốn gặp cô, cồn cào muốn gặp, như thể
đêm nay không gặp thì sẽ chẳng bao giờ có dịp để gặp nữa! Anh sẽ nói
với cô tất cả mọi điều và cũng nghe cô nói tất cả những gì cô cần
nói, phải nói và anh cũng cần nghe, phải nghe, kể cả những điều
tan nát nhất. Cùng sống với nhau trong một cánh rừng mà hàng
ngày gặp nhau vẫn như người dưng kẻ lạ thì làm sao có thể chịu nổi.
Một có hai không, anh muốn đêm nay, sau cơn mưa cuối mùa sẽ
tìm được trong đáy mắt cô, trên đôi môi cô, cả trong thân thể cô
nếu có thể, một câu trả lời rạch ròi.

Trong bóng đêm dày đặc, khu lán ẩm thấp, xiêu lệch đang chìm

trong giấc ngủ im lìm. Bỗng dưng anh lại thấy có cái gì nhoi nhói ở
trong đầu. Họ đây ư? Những con người đang trong tầm tay của anh
đấy ư? Sáng 4 giờ dậy, ăn quáng ăn quàng miếng cơm nguội lạnh
tanh rồi tất cả tất tả ra lô. Quần quật ở lô một lèo cho đến tận ba
giờ chiều chỉ khi nào chiếc xe chở mủ xuất hiện thì mới tạm ngơi
tay. Rãy thêm chút cỏ, rửa tô rửa chén, lẩn mẩn kiểm tra, làm vệ sinh
lại miệng cạo, hàng trăm hàng ngàn miệng cạo, đâu đó rồi mới lục
tục trở về. Rau hái ngoài mương, cá khô để chạn, một bữa cơm như
cơm tù được và quấy quá cho xong rồi lúc trời vừa sập tối thì cũng
là lúc vợ chồng con cái thổi đèn, phủi chân lên giường. Ngày nào
cũng thế, tháng nào, năm nào cũng thế, đời này qua đời khác, bất
biến chẳng đổi thay, lặng lẽ, im lìm như cái giấc ngủ trong những
căn lán cần lao, rách nát kia… Anh đưa tay vuốt mạnh vào mặt như
cố vuốt đi một cảm giác, không phải là mơ hồ nữa mà rất cụ thể,
mình đang mang tội với những sinh linh vật vờ này, mang tội với em,
Thương ơi…

Căn lán của Thương vẫn sáng đèn, cái thứ ánh sáng thoi thóp của

hoa lửa đèn dầu. Em vẫn chưa ngủ ư? Giờ này em còn thức làm gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.