CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 125

Em đừng oán tôi. Tất cả là tại em…

Ngón tay trỏ của hắn vừa đưa vào khoen tròn tạc đạn trong khi

toàn thân cô gái đờ ra thì cánh cửa liếp bất ngờ bị đẩy tung cùng với
con người Vũ Nguyên ùa vào. Mưa gió cũng ào theo. Giọng anh tỏ ra
phiền muộn:

- Anh Tuấn! Chớ nên làm điều ngu ngốc ấy. Tôi đã nghe

tiếng anh là hảo hán từ lâu, định sẽ có dịp hội ngộ nhưng không ngờ
bữa nay con người anh lại làm tôi thất vọng! Bỏ trái tạc đạn xuống!

Sững lại một giây rồi như thể bực mình vì có người đến quấy

rầy hắn cau mặt và liền đó, con mắt hắn lại cháy sáng một ánh
sáng hứng khoái điên loạn:

- Vũ Nguyên… Giám đốc Vũ Nguyên! Tốt lắm! Tao đang chờ

mày thì mày dẫn xác đến, trái tạc đạn này chia ba càng gọn.

- Không gọn đâu – Anh nhìn nhanh vào ngón tay đặt trong khoen

tròn kim loại của hắn – Bởi vì cô gái kia bị chia oan.

- Tất cả đều oan trừ mày!

- Vậy thì tại sao không để chỉ mình tôi với nó mà lại thêm hai sinh

mạng nữa dính vào làm gì? Hay ít nhất cũng chỉ cần tôi với anh, hai
thằng đàn ông đã đi hết quá nửa cuộc đời – Làm như vô tình, anh
tiến sát hắn thêm một bước.

- Dừng lại… Không! Tao không còn có cuộc đời nào nữa! Cuộc đời

của tao đã gắn chặt với người đàn bà này rồi. Không có người ấy
thì không có tao và bây giờ thêm cả mày, thằng giám đốc đang
không đến quấy đảo cho mọi sự cứ rối tung lên. Cuộc đời là phù
du và chó chết! Nào, tạm biệt! Hẹn gặp lại nhau ở dưới kia…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.