CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 140

nay quan hệ với nhua như mặt trăng với mặt trời, tưởng vớ được bài
báo đó là phải mừng rơn lên mà nhấn thêm ga cho nó nổ pèng pèng
chứ, đằng này lão lại ém đi? Hay là lão còn có một ngón chơi thâm
hậu nào khác mà mình phổi bò không biết? Thôi được, kệ thằng
cha nó, báo chí nó có cái logic của nó, mình bây giờ cũng đang có cái
logic của mình, thứ logic đời thường và vĩnh cửu hơn. Hắn tặc lưỡi
một cái như vậy khi chợt đi qua cửa quán Thanh Thuỷ. Tự dưng hắn
thèm đến khô cổ được nếm lại cái mùi ngầy ngậy hoi hoi đã thành
ám tượng ấy. Hắn lẳng lặng dắt xe vào nhưng, cái mùi nôn nao kia
đâu chẳng thấy, chỉ thấy vấp mặt vào một câu nói ráo hoảnh, có
thoang thoảng mùi thuốc đánh răng: “Anh cút đi! Tôi không muốn
nhìn thấy cái mặt anh nữa!... Có đi ngay đi không, không tôi kêu
thằng nhỏ con tôi nó về bây giờ!” Thì đi chứ sao, hắn cười chát xít,
đúng là gái đĩ già mồm! Để rồi trên đường về, trong kho tự điển
về đàn bà của hắn lại thêm một danh mục: “Nói chung đàn bà là
một cái gì đó… rất phi logic đến đếch hiểu được!”

Hắn tự dưng cáu lây sang cả Đoàn Thanh. Mẹ khỉ! Chả rõ bố già

liên hệ liên hiếc thế nào mà xuống đây rặt một lũ ngơ ngáo! Vừa
hèn vừa ngu lại còn bày đặt liêm khiết! Thối chuyện! Rồi là cũng
chả ăn thua gì đâu, coi như bại một hướng, phải nhanh chóng chớp
hướng khác thôi.

*

**

Có tiếng xe máy đi thẳng vào sân. Xe thằng dở người nào thế

nhỉ?... Coi chừng lại xe của thằng Tuấn đến đê hỏi cái tội mình đã
ngăn cản cái chết nhỡn tiền của nó. Hắn soi đèn đi ra cửa. Không
phải Tuấn mà là khuôn mặt rất thanh thoát và tươi cười của Vũ
Nguyên hiện ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.