CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 216

giúp họ công khai hoang giống má. Đoàn Thanh gật đầu, cùng là
kiếp lính cả, dẫu không cùng đơn vị, làm sao lại không gật khi rừng
đất mênh mông đang bỏ hoá như thế. Chuyện chỉ vậy thôi, có ai
ngờ rằng bảy năm về sau, cái chi tiết tưởng chừng vô hại ấy đã
được người ta nâng lên, quy chụp thành tội xà xẻo đất công sử dụng
sức công, tài sản công mưu lợi ích riêng cho gia đình, dòng họ! Và
không thể ngờ rằng cái người trông coi mình trong nhà tù hôm nay
lại chính là con trai của cái anh chàng Hải cụt được tạm cấp đất
năm ấy.

Năm, anh có xà xẻo đất công biến thành đất riêng của gia

đình anh không?... Tiếng hỏi cung lạnh lùng hôm nào chợt vang lên
chát đắng bên tai anh. Chao ôi! Sao sự đời lại có thể bẻ cong mọi
chuyện như vậy nhỉ?

Cuộc đời dài lắm nhưng cuộc đời cũng chạy vòng quanh. Chỉ có

tình yêu là rơi thẳng. Rơi tới đáy…

*

**

Rơi tới đây… Đó là một cảm giác hoàn toàn có thật khi anh tạm

biệt nông trường xách đồ đoàn lên nhận công việc mới ở công ty.
Châng lâng lòng dạ! Châng lâng đến nỗi anh không dám nhìn lại cây
kèn Cla Tuấn mua đền anh hôm nào. Anh sợ nhìn lại một kỉ niệm,
sợ nhìn lại một nguyên cớ tình yêu, một nguyên cớ tan tành. Anh gói
kĩ nó lại, nhét vào đáy tủ, thậm chí muốn chôn nó đi, chôn sống để
quên, để tự thề nguyền rằng cuộc đời này chắc sẽ không bao giờ
còn dịp cầm đến nó nữa. Cầm làm gì khi người ta đã tán tận nghĩa
tình đến dường ấy. Đúng là mất mát! Mất lớn quá! Nhưng bỗng
chốc mất đi cái neo bám, cái điểm tựa tinh thần mỏng manh giữa
cõi sống chao đảo bít bùng. Giống như ngày nào đơn vị trinh sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.