CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 235

nhỉ? Chắc đây cũng là ý của chú Ba giám đốc? Thôi được, cái đã
qua cho qua! Bây giờ tôi quyết định đây: Trước khi ra biển, cậu về
làm thủ tục trả phòng rồi chuyển sang một nơi khác rẻ hơn, dạng
bình dân, không được vượt quá sáu mươi ngàn và chỉ cần một phòng
thôi. Tôi với cậu ở chung. Tới đây cũng phải tìm cách xây một cái nho
nhỏ cho riêng mình để có chỗ cho anh em đi lại.

- Ở chung?... Sáu mươi ngàn? – Con mắt nhậu đêm mở tròn.

- Đúng! Vợ con gia đình gì mà bày đặt ở riêng. Nhưng còn máy

lạnh, còn bình tắm nóng, còn ti vi… chả lẽ sếp…

Vũ Nguyên quay mặt ra biển để tránh đi cái nhìn quá ư thiểu não

như kẻ sắp chìm suống kia. Đúng là hiện thân cho lối sống không
cần biết đến cái gì khác ngoài sự hưởng thụ của một thời, chết
thật! Trước khi lên đây, anh đã được nghe nói cậu ta thông minh, tháo
vát nhưng làm ăn ngẫu hứng, phá gia chi tử, tiền bạc nhập nhèm, gái
ú linh tinh, sở dĩ vẫn trụ lại được ở cái nơi béo bở này một phần là do
khả năng ngoại giao quen biết rộng, phần khác là luôn biết chơi
đẹp với sếp, biết chiều nịnh sếp, gãi trúng chỗ ngứa của sếp mỗi
khi sếp có việc lên đây hoặc cậu ta có dịp trở về. Cũng nghe nói anh
chàng đã có con riêng với một người đàn bà gốc hoa chuyên làm
nghề đổi tiền ở đây nhưng chưa ai nắm được bằng chứng cụ thể.
Có người khuyên anh nên thay đi kẻo có bận mang hoạ, anh chỉ cười,
quyền hạn gì mà thay, nhân danh ai mà thay và làm sao có thể thay
được một khi cái mắt xích này chỉ là một chi tiết trong cả guồng
máy đã quá quen vận hành theo kiểu đó.

- Sếp cười cái gì đấy ạ? – Tiếng hỏi rụt rè.

- Từ nay mọi chế độ sinh hoạt của tôi với cậu sẽ rập khuôn theo

đúng chế độ đi công tác. Tất nhiên làm tốt sẽ có trích thưởng theo
quy chế. Tất cả những khoản chi thêm như tiếp khách, đối ngoại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.