CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 381

- Thương chưa đi nghỉ à? – Đúng giọng hỏi lưng chừng không lạnh

không ấm của một gã chủ nhà.

- Dạ, còn bận chút việc. Sao anh Tuấn về tối thế? Đã ăn gì

chưa để Thương đi nấu?

Chao ôi! Vẫn tiếng nói ấm nhẹ đến vô cùng, tiếng nói ấy bao

lâu nay đã lặn ngược vào tận đáy tâm hồn anh.

- Ăn bậy một miếng ngoài Cây Chanh rồi. Tính mai mới về

nhưng lại sợ ở nhà có chuyện gì…

- Làm gì có chuyện gì được – Cười nhẹ - Anh Tuấn cứ làm như

Thương là người sắp chết.

- Thuốc này vẫn của ông thày Tàu ở Thâm Quyến nhưng có

thêm vài vị nghe nói tốt lắm – Hắn tháo dây chằng buộc quanh
cái bịch to có bọc ni lông.

- Trời! Thuốc cũ đã uống hết đâu. Đọc báo thấy người ta

quảng cáo thứ thuốc này mắc lắm, một gói bán tới cả bốn, năm
triệu bạc, anh Tuấn mua làm gì mà nhiều thế?

- Chuyện vặt, miễn là công hiệu. Ấm đâu, để sắc thử loại này

xem.

- Anh cứ để đó, mới đi xa về, mệt, để Thương đi nấu nồi nước

cho anh tắm qua.

Cô đi xuống bếp. Gã đàn ông ngả lưng vào thành ghếm, bắt

chéo đôi giày lầm lụi lên cạnh bàn, lặng lẽ ngửa cổ nhả khói thuốc
lên trần nhà… ngoài này anh thấy cay xè nơi mắt, vội nhắm
nghiền lại… Anh sẽ gõ cửa vào đúng như dự định ban đầu nhưng
tất cả những gì diễn ra trong kia đã làm cảm xúc anh đông cứng lại.
Không thể vào được nữa! Vào làm gì! Nồi nước tắm…. Bọc thuốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.