CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 383

- Rách việc – Anh cau mày – Thôi được, bảo tay ấy gặp tôi ở văn

phòng nửa tiếng nữa. Cái gì mà trực tiếp với chả trực tiếp! Lại xin
quảng cáo chứ gì? Lần sau những trường hợp như thế này, đồng
chí cứ bảo tôi đi vắng, đi vắng xa.

Có vẻ đã quen với sự gắt gỏng bất chợt của sếp, cô văn phòng

chỉ lí nhí khẽ dạ một tiếng rồi lui ra.

Từ trên tầng hai nhà khách, sau tấm kính mờ, có một ánh mắt

đang nhì xuống…

*

*

Một thanh niên có khuôn mặt quen quen, đầu chải ngôi giữa,

gầy dong dỏng, ăn mặc kiểu tay chơi bụi bặm với chiếc áo phao
khoác ngoài chằng chịt những túi bước vào. Anh ta vồn vã bằng
một cái cười rất tươi, từng trải trước tuổi nhưng đôi mắt lại cứ nhìn
vào chủ nhân xoay xoáy:

- Xin chào vị giám đốc nổi tiếng làm ăn giỏi toàn ngành! Em

đến từ sáng bây giờ mới gặp được anh. Đúng là làm giám đốc thời
này còn khó hơn gặp chủ tịch nước.

- Cũng không đến nỗi. Tôi vừa đi thăm người quen về. Đồng

chí ngồi chơi – Anh cố làm ra bộ tươi tỉnh chỉ chiếc ghế đối diện
– Mà này, trông cậu có vẻ quen quen, hình như đã gặp ở đâu rồi ấy
nhỉ?

- Gớm thôi, người giỏi giang ao giờ cũng đãng trí, mà đãng trí là

dấu hiệu của một nhà doanh nghiệp hiện đại, đãng trí cái nhỏ để tập
trung vào cái lớn. Em đã xuống nông trường của sếp với một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.