CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 488

- Chú Hùng này, miếng vườn 5 héc ta hồi tôi với ông Ba Vinh

cấp cho chú vẫn còn đấy chứ?... Tốt! Bây giờ tôi muốn chú dẫn
tôi ra đó một chút xem vợ chồng chú đang trồng cái giống gì nào.

- Có gì đâu anh. Vẫn ba cái cây điều thôi. Em đi suốt, cô ấy ở

nhà lại bận dạy học nên cũng gọi là trồng cho vui.

- Vui là vui thế nào. Làm thằng người sống trên đất không

được nói thế, phải đầu tư, phải bõ công bỏ sức vào, nếu cần tôi sẽ
giúp một tay. Thế, tôi ra ngoài đó trước, chú tắm táp đi một chút,
ra sau, chỗ bờ suối ấy.

Đăng Điền đã quá quen với miếng đất này cũng như không có

lạ gì với con người của Hùng. Tham lam, háo sắc, làm xuất nhập
khẩu mà tiền nong, sổ sách lung tung sờ đâu thâm hụt đấy, bị kỉ
luật, chút nữa ra khỏi biên chế, chính Điền và Ba Vinh đã cứu hắn
bằng cách đưa lên trấn ải cửa khẩu biên giới, nhưng vẫn tính nào tật
đso, còn tung tác hơn song được cái trung thành, biết đường ăn ở với
người ra ơn, vậy mà nghe nói gần đây lại ra mặt thần phục Vũ
Nguyên, mở mồm là ca ngợi, ăn phải bùa phải ngải gì của nó không
biết!

Nước suối mùa này sao trong quá! Nhìn thấy cả những hòn đá

cuội ăn nắng sáng lấp lánh dưới đáy. Chao! Giá như không phải bận
tâm chuyện thế tục mà được cởi tung quần áo nhào xuống kia
ngâm mình một chút thì mới tuyệt làm sao! Thiên nhiên kì lạ! Hắn
thuộc loại người mêm mẩn thiên nhiên đến cuồng điên. Hắn có
thể cả ngày đi giữa màu xanh cao su hoặc ngồi im lìm bên bờ suối
mà không cần một ai bên cạnh. Những lúc như thế, hắn thấy tâm
hồn mình trẻ thơ trở lại và tự chán cho cõi sống hỗn mang sao cứ
phải luôn dùng âm mưu, thủ đoạn với nhau để tồn tại, ví như hắn.
Nhưng chỉ cần rời khỏi đó một chút, chỉ cần va mặt vào cuộc sống
cuồng nộ một chút là hắn lại trở thành một con người khác hằn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.