CUỘC ĐỜI DÀI LẮM - Trang 49

như đám đĩ non ngứa nghề thế!

Phó giám đốc Đoàn Thanh kéo xếch anh ta ra một góc, nói sát

vào mang tai, hơi thở nồng nặc mùi thuốc lào:

- Điền! Tóm lại mày là thế nào? Từ lúc về đến giờ, rõ ràng tao

thấy mày đã hai lần đứng ra bảo vệ nó trong khi chính mày lại
muốn tao…

- Bảo vệ ai? – Điền cười nụ - Bảo vệ anh hay bảo vệ hắn?

Không chờ cho Đoàn Thanh hiểu hết, Điền đã bỏ đi, miệng tru

lại trong một điệu huýt gió hành khúc rộn ràng…

*

**

Đêm đó, chắc là khuya lắm rồi nhưng trong căn phòng mười

thước vuông của Vũ Nguyên, ánh đèn măng sông vẫn còn leo lét cháy.
Anh bị sốc vì không khí cuộc họp vừa rồi ư? Không! Mọi sự anh đã
lường hơn thế, mới có vậy thì đã nhằm nhò gì. Hay là anh đang
nung nấu những quy chế sắt sẽ được tung ra ngày mai? Càng
không! Mọi cái đã nằm sẵn trong đầu rồi, nhất định sẽ phải áp
đảo đến tận cùn được ăn cả ngã về không, một dấu phảy cũng
không khoan nhượng.

Chỉ có ngọn gió trời xào xạc ngoài kia là biết anh đang nghĩ gì.

Anh đang nghĩ đến Hà Thương. Trong chuyến đi nhọc nhằn vừa
rồi, công việc chỉ một phần, phần khác đau đáu, cấp bách hơn là
từ trong sâu thẳm mọi điều, anh muốn vô cùng gặp lại người con
gái ấy. Nhưng đâu có gặp. Xuống tới tận chỗ ở của cô, người bạn gái
cùng lán bảo cô đã tranh thủ xin đi nghỉ phép năm để chăm sóc một
người thân ốm nặng ở quê rồi. Ngẩn ngơ đứng nhìn chiếc giường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.