CUỘC ĐỜI LENIN - Trang 45

NGƯỜI CHA

K

ỳ nghỉ đông sắp hết. A-nhi-a sửa soạn trở về Pê-téc-bua để học tiếp

ở trường cao đẳng nữ. A-nhi-a về nhà nghỉ đông, còn Xa-sa ở lại không về.
Xa-sa đang viết bản đề cương tóm tắt, anh bận túi bụi ở các nhóm sinh vật
và văn học. Vả lại đi về cả hai chị em cùng lúc cũng không ổn. Đường sắt
chưa bắc đến Xim-biếc, cần phải đi tới Xư-dơ-ran, rồi từ Xư-rơ-ran đi ngựa
khoảng một trăm rưỡi dặm. Cuộc hành trình như vậy quá tốn kém.

Vì rất nhớ nhà nên A-nhi-a vui mừng đối với từng thứ nhỏ trong nhà.

Chị thích ngắm những cây sung và cây trúc đào trong phòng ăn và phòng
khách-bà mẹ thật khéo chăm sóc những bông hoa! Nhờ có những bông hoa
nên trong nhà có cái vẻ của một ngày hội. Chị vui mừng ngắm những tấm
thảm sặc sỡ trải trên sàn. Chiếc đàn dương cầm, bây giờ ngoài bà mẹ ra, cô
em gái Ô-li-a thường chơi với những ngón điêu luyện. Đám tuyết trắng ở
bên ngoài cửa sổ, khu vườn trắng xóa.

Suốt thời gian nghỉ đông Vô-lô-đi-a không rời chị một bước.
- Chị kể chuyện đi! - Vô-lô-đi-a nói, khi trời bắt đầu tối.
Hai chị em ngồi ở góc trên đi-văng trong phòng khách, không thắp đèn.

Đôi khi có thêm Ô-li-a. Cô cũng lắng nghe A-nhi-a kể chuyện về Pê-téc-
bua, về sinh viên, về hội đồng hương và những cuộc mít tinh của sinh viên.

“Khi nào, khi nào, chúng ta mới được đi Pê-téc-bua học”? - Ô-lô-đi-a và

Ô-li-a mơ ước.

Vào ngày hôm đó, ngày 12 tháng Giêng năm 1886, như thường lệ, mấy

chị em ngồi nói chuyện trong gian phòng tranh sáng tranh tối. A-nhi-a sắp
sửa ra đi. Chiếc va li đã sửa soạn xong. Sắp đến giờ lên đường! Thật đáng
tiếc phải xa cách ngôi nhà thân yêu và trở về với cuộc sống nhộn nhịp của
Pê-téc-bua.

- Các con ra uống trà! - bà mẹ gọi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.