CUỘC ĐỜI NGOÀI CỬA - Trang 20

sao giống nụ cười của nó ngày còn thơ bé, mỗi lần ông cúi xuống hôn con
trong giấc tỉnh mơ, êm đềm và ngút ngái.

Mấy giờ rồi ba?
Mới sáu giờ thiếu, con ngủ tiếp đi.
Sao ba dậy sớm vậy? Đêm qua ba không uống à?
Ừ... - Ông bối rối. - Ba uống ít.
Mưa hết chưa ba?
Có vẻ bớt rồi.
Vậy hôm nay mình đi nghen ba. - Nó bật dậy, ánh mắt nheo nheo ngó

ngoài cửa sổ.

Mình phải ăn sáng đã. Để ba dòm trời, nếu thấy thuận lợi sẽ lên

đường.

Đi đại đi mà ba. Con chán cảnh co ro ngồi đây chờ đợi lắm rồi.
Ông biết, con đã rất sốt ruột. Trong khi nó chải răng, ông ra hẻm ngửa

mặt nhìn sắc trời. Đã có những áng mây dựng phía bình minh. Không còn
vẻ ảm đạm trải đều như mấy bữa qua. Chẳng lẽ hôm nay lại là ngày lên
đường thật sao? Đã quen với những quyết định bị đẩy lùi, ông cứ thấy bâng
khuâng, nấn ná. Nhưng quả thực, nếu kéo thêm một ngày trong phòng trọ,
hai cha con ngồi nhìn nhau, nhắc chuyện cũ, chờ tới bữa đi ăn, lựa chọn lên
đường vẫn hợp lý hơn. Ông quyết định khởi hành.

Chiếc xe ba băng ghế. Băng sau cùng và khoang chứa đồ dành cho

hành lý của hai cha con. Đêm đến có thể xếp ghế lại thành giường ngủ.
Băng hai và ghế cạnh tài thuộc về con gái ông, nó có thể lên ngồi nói
chuyện cùng ông, hoặc lui xuống nằm nghỉ. Mọi thứ tuy chật chội, nhưng
vẫn ổn.

Sau khi ghé trả bà chủ chìa khóa phòng, hai cha con ăn sáng trong tâm

trạng bổi hổi. Gần mười giờ, ông nhắm thẳng hướng bắc.

Thành phố thân quen lùi dần sau ô kính. Biết ngày nào quay lại? Con

gái ông ôm ghì cái gối trước ngực, chân co lên mặt ghế, mắt nhìn thẳng
phía trước, hầu như câm lặng. Lâu lâu điện thoại đổ chuông báo tin nhắn,
nó lại giật mình hí hoáy bấm.

Chờ con thả chiếc điện thoại xuống ghế, ông cười cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.