CUỘC ĐỜI NGOÀI CỬA - Trang 55

Làm gì có chuyện đó anh. Dân ở đây, tuy khá rồi, nhưng họ cũng còn

định kiến lắm. Cái nghề quán xá như em, sức mấy họ chọn làm dâu.

Một khoảng lặng đột ngột chiếm chỗ. Cô lại với tay cầm cả hai ly bia.
Uống tiếp với em nào.
Mái đầu cúi xuống sau hớp bia gần cạn. Mùi thơm khi nãy đã ở sát

gần bên. Gần đến độ choáng ngợp. Nhưng dường như cơn bổi hổi có một
chu trình thấp cao nào đó như thể thủy triều. Ông nghe một khoảng mênh
mông kéo ra từ đáy ngực.

Liên tục những cái chạm ly. Ông thấy mạch đập trên da mặt. Bia đã rót

sang chai cuối cùng.

Có lẽ mình phải chia tay ở đây cô ạ. Sắp sửa sang ngày mới mất rồi.
Cô gái tỏ vẻ hơi hẫng hụt, nhưng sau thoáng khắc vẫn gật đầu.
Dạ, nếu vậy anh về. Mai còn lưu lại vùng này, nhớ ghé em chơi.
Cô gái đưa giấy tính tiền cho ông, tay cầm theo mấy cái ổ khóa.
Ờ, tôi quên đi mất. Giờ cô về một mình sao?
Thì còn về với ai nữa anh.
Tôi sẽ đưa cô về. Phòng trọ có xa lắm không? Tôi... tôi đưa cô gần tới

nơi thôi là được rồi.

Nhưng em còn phải dọn dẹp tí xíu. Mấy cái bàn này thôi. Chén đũa

sáng mai có người làm tới rửa.

Đêm không có ai ở lại coi chỗ này à?
Quán mướn mặt bằng, có chủ ở đằng sau người ta lo bảo vệ luôn.

Phần nữa vùng này cũng an ninh, không thấy trộm cắp gì.

Nhìn cái bóng cặm cụi thu dọn, ông cảm nhận rõ một nỗi cô đơn

không thể khác từ cô. Lặng lẽ, ông bắt tay vào việc xếp mấy chiếc ghế,
khiêng đám bàn vào góc. Cô không phản đối, dường như đã coi ông như
một người bạn.

Ông chỉ nhớ con đường quanh co qua những khoảng đầy cát và gió.

Hai cái bóng khấp khểnh sóng đôi. Khấp khểnh theo mọi nghĩa, từ những
bước chân men ngấm, cho đến tuổi tác, hoàn cảnh sống.

Căn nhà nhỏ ngay sát đường, khi cô đưa tay mở khóa, ông vẫn không

ngờ đã đến nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.