CUỘC ĐỜI NGOÀI CỬA - Trang 66

Tối nay con dám ở lại đây không? Mình sẽ dựng cái lều, ngay chỗ này.

Đốt một đống lửa và ăn tối - Ông phác ra một cảnh tượng đầy chất phim
ảnh, cũng là mơ ước từ lâu.

Ở lại đây? - Con bé trợn mắt nhìn ông.
Con... lại sợ ma à?
Sợ người ấy chứ.
Ở đây làm gì có người hả con?
Ba hãy tưởng tượng một chiếc xe tải chạy đêm. Một gã tài, một gã lơ.

Họ thấy cái lều ở đây và dừng xe... hỏi thăm. Chỉ có ba và con đơn độc.
Nếu họ làm gì con, ba chống cự nổi không? Đó là chưa kể, họ siết cổ ba
con mình, quăng luôn xuống vực, rồi lái cái xe đi. Như trong báo vẫn nói
vậy đó.

Ừ nhỉ - Ông thần người.
Những lời cảnh báo đầy thực tế của con khiến ông hụt hẫng. Thiên

nhiên kỳ vĩ, mê hồn, nhưng nỗi bất an ở đâu cũng vậy. Nó luôn rình rập,
chẳng chịu buông tha để ông bay bổng lấy một ngày. Ông thở dài.

Buồn con nhỉ. Cảnh thì khác, nhưng người vẫn thế.
À, ba nói cái này con mới chợt nhớ. Hồi sáng nay con gặp một vụ... ớn

lạnh.

Chuyện gì vậy con?
Khi ba còn ngủ, con dạo lòng vòng ra biển chơi trước khi ăn sáng.

Đúng lúc tàu cá về. Họ chuyển cá lên bờ. Có một người đàn ông chân đi cà
thọt, ra ngoài đó lượm mót cá. Rồi chẳng hiểu sao, hình như ổng ăn trộm
một con cá. Thế là họ uýnh ổng, ngay mũi, máu không à. Chẳng ai can hết.
Ổng bụm sống mũi bể, với cái áo rách đầy máu lết lên bờ, con nhìn muốn
xỉu.

Trời ơi, ba tưởng người dân ở đó hiền lành lắm chứ?
Ai mà biết. Con thấy vậy đó. Ổng tàn tật, người ta vẫn uýnh ổng.
Chắc ổng... ăn trộm nhiều lần rồi?
Mấy cái tàu bự chảng, cá không. Ổng lấy một con, ăn nhằm gì.
Thế con... có đến an ủi ổng không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.