CUỘC ĐỜI NGOÀI CỬA - Trang 76

Căn nhà thông thống. Trên cái bàn kê chính giữa gian ngoài thoi thóp

một ngọn đèn dầu, cùng mấy bộ chén đũa để sẵn.

Một cái bóng ráng trỗi dậy từ chiếc giường gần đó. Gọi là giường,

nhưng chỉ có bốn cây gỗ chôn thẳng xuống nền, phía trên kê mấy miếng
ván.

Cán bộ về đấy ạ?
Ông bệnh à? - Tiếng gã rổn rảng.
Nằm hai bữa rồi. Lạnh trong người lắm.
Vợ trưởng làng từ sau bếp lật đật bước lên, trên tay một cái nồi nghi

ngút khói.

Ông liếc quanh căn nhà, ánh sáng không đủ soi rõ mọi vật thể, song

cũng chẳng có gì để gọi là những vật thể ở xung quanh. Vách dán kín bởi
những tấm lịch mới cũ không đồng đều. Nền nhà nhấp nhô gò ụ, chắc trước
kia cũng từng láng xi măng, nay đã bộc lên.

Gã ngồi ngay vào bàn.
Hôm nay trưởng làng đãi món gì đây?
Thịt gà thôi, nhà nuôi đó mà. Cháo nữa. Chẳng còn gì đâu. - Vợ

trưởng làng cười ha hả, mép còn bệt một điếu thuốc sâu kèn.

Thế có rượu không?
Có chứ. Nhưng không phải rượu cần đâu.
Cô giáo vội vã xin phép rút lui. Ông thấy rõ trong ánh mắt cô vẻ ái

ngại. Con gái níu tay ông.

Hay ba cho con về trước với cô?
Con không ăn tối sao?
Con gái ông thì thầm:
Con thấy rồi, nhà họ chẳng có gì cả. Ba ngó nồi cháo coi. Con ra xe,

kiếm cái gì ăn đỡ, rồi ở chơi với cô giáo.

Ông giao chiếc đèn pin duy nhất cho hai người.
Bữa tối không hề thịnh soạn như hình dung, khiến gã lâu lâu lại có vẻ

muốn phân trần cùng ông. Ông bưng chén cháo, không sao nuốt nổi khi
thấy ánh mắt đám trẻ từ sau nhà đứng ngó lên, dù vợ trưởng làng đã mấy
lần xua đuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.