CUỘC ĐỜI TÔI MỘT TRĂM GIỜ VỚI FIDEL CASTRO - Trang 605

Tôi sẽ giải thích. Cậu ta đưa ra những tuyên bố mà tự bản thân nó đã

không thể chấp nhận được rồi. Rất nhiều nhà ngoại giao của các nước nhận
được lời mời đến tham dự cuộc họp đó, nhưng họ không đến. Về vấn đề
này, Cason có nói trong một cuộc phỏng vấn với báo chí. Một phóng viên
hỏi có phải sự có mặt của cậu ta không hoàn toàn khẳng định lời buộc tội
chính phủ Cuba, Cason nói, “Không, bởi vì tôi nghĩ tất cả các phái đoàn
ngoại giao được mời sẽ có mặt ở đây tối nay, và chúng tôi, với tư cách là
một nước luôn luôn ủng hộ dân chủ”, vân vân và vân vân, “và tôi cũng
được mời đến đây”. Sau đó cậu ta nói, “Tôi không hề sợ”.

Cậu ta trả lời cộc lốc các câu hỏi khác với thái độ rất thô lỗ... Cason

nói thêm bằng tiếng Tây Ban Nha: “Thật không may là chính Chính phủ
Cuba lại sợ - sợ tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, nhân quyền. Rất nhiều phe
nhóm đang chứng tỏ rằng, vẫn có những người Cuba không hề sợ”, vân vân
và vân vân - toàn là những lời lẽ hô hào. Và Cason kết thúc câu trả lời của
mình thế này: “Tôi có mặt ở đây với tư cách là một khách mời, và tôi sẽ đi
vòng quanh đất nước, thăm tất cả những người muốn có tự do và công lý”.

Tôi không biết người Pháp hay người châu Âu sẽ hành động thế nào

trước những tuyên bố như thế. Ai cũng có thể hiểu rằng đó là những lời lẽ
khiêu khích. Cuộc khủng hoảng đó diễn ra hoàn toàn độc lập với những kế
hoạch của cuộc chiến I-rắc.

Còn cuộc khủng hoảng với Liên minh châu Âu - liệu có liên quan đến

vấn đề quốc tế nào đó hay đó chỉ đơn thuần là một quyết định được đưa ra?
Chúng tôi có rất nhiều việc phải làm, rất nhiều việc quan trọng; chúng tôi
không muốn gây thêm rắc rối. Nhưng liệu chúng tôi có thể để cho Liên

minh châu Âu đưa ra tuyên bố đó

[303]

sau khi cuộc chiến I-rắc đã khai

hỏa, khi chúng tôi bị coi là một trong “những nước khủng bố” và vì vậy sẽ
là một trong “sáu mươi nước hay thậm chí nhiều hơn” cần ưu tiên hàng đầu
cần phải được tấn công ngăn chặn? Liệu người ta có thể chí trích chúng tôi
vì đã phát hiện ra mối đe dọa nghiêm trọng như vậy? Liệu chúng tôi có phải
quỳ gối xuống và cầu xin được đàm phán ngoại giao với Liên minh châu
Âu? Tất cả những gì chúng tôi cần đó là bọn phạm trọng tội đó đã đột nhập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.