CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 272

Cuộc Đời Hòa Thượng Tuyên Hóa

264

Anh họ tôi bèn mời Hòa Thượng đến nhà, Hòa Thượng lưu

lại nơi đó hai đêm và cô cháu Tiểu Ngân cũng lành bịnh luôn.
Khi cô được 17, 18 tuổi, cô lại trở bịnh. Bởi vì cô đã lớn rồi
nên lúc bị nhập, cô trở lên mạnh mẽ vô cùng. Lúc bấy giờ,
Hòa Thượng đã đi rồi. Có một đêm, anh họ tôi mộng thấy Hòa
Thượng bảo: “Hãy cho cô ta uống nước muối.” Ông anh liền
lấy muối bỏ vào miệng cô ta, rồi rót thêm một chút nước, thế
là cô ta được lành bịnh.

Trong làng của chúng tôi có một bé gái tên Lý Phụng Lan,

sáng nào thức dậy em cũng đều rên la nhức đầu, nhức đến nỗi
em phải lăn nhào dưới đất và nói với cha mẹ em rằng: “Cha
lạy đi! Mẹ lạy đi!” Cha mẹ em bèn cúi đầu lạy, thì em không
còn nhức đầu nữa. Người ngoài vào nhà em, em cũng la lên:
“Ông lạy đi! Bà lạy đi!” Nếu họ không lạy là em lăn lộn ở dưới
đất. Mọi người chỉ có nước là phải lạy em thôi! Có lúc người
ta nói với em: “Cháu mập rồi đó!” Em đáp: “Mập rồi sao?”
Em bèn cắn cánh tay mình, nói: “Ốm, ốm, ốm!” Em liền gầy
ốm đi. Nếu có người nói với em: “Cháu ốm rồi đấy!” Em đáp:
“Ốm rồi sao?” Rồi cũng cắn cánh tay mình, nói: “Mập, mập,
mập!” Thế là em mập ra. Tôi kể như vậy chắc các vị nói, làm
như chuyện giỡn chơi không bằng, nhưng sự thật là vậy. Bởi
vì chuyện xảy ra giữa ban ngày, nên người ta mới không cảm
thấy sợ sệt. Cha của em bèn thỉnh Sư Phụ tới xem bịnh, Sư Phụ
ở đó hai ngày thì bịnh của con gái ông cũng lành hẳn.

Tôi có người chị họ, chị không biết chữ, trước khi lập gia

đình, chị ăn chay tu hành. Mỗi năm nhà chị mời người “lên
đồng, lên bóng” hai lần để hỏi mọi chuyện. Chị thường đi
khắp nơi khuyên người bố thí làm lành. Chị cho tôi rất nhiều
“thiện thư” (sách hay). Trong số đó có một cuốn gọi là “Tứ
Thập Nhị Thủ Nhãn.” Tôi không biết chữ, nhưng vì phân nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.