CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 303

295

Du Phương &!Tham Học: Chương 5

Các vị học chung lớp cảm thấy rất kỳ quái bèn hỏi tôi, nói:

“Pháp sư nói làm sao, Thầy lập lại y hệt, không sai điểm nào,
Thầy cũng đâu có ôn bài, mà sao Thầy nói ra được vậy? Sao
Thầy nhớ rõ ràng quá thế?” Tôi nói: “Vì lúc trước tôi đã học
qua rồi đó.” Thật ra lúc trước kia đừng nói tới là học mà ngay
cả sách cũng không có xem qua, nhưng tôi lại nhớ rất nhanh.
Một khi Thầy vừa nói ra là tôi ghi nhớ liền. “Chắc là lúc trước
tôi có học rồi, cho nên Thầy vừa nói là tôi liền nhớ hết!” Các
vị đó nói: “À! Thì ra lúc trước Thầy đã học về giáo pháp!” Tôi
nói: “Không sai, tôi đã học qua lâu lắm rồi!” Tôi nói, lúc đó
tôi rất hư, vì tôi đã nói láo với họ, ảnh hưởng họ không chịu
dụng công học hành. Các vị nói đi, nếu tôi không phải quá tệ
thì là gì?

Tôi nói, tôi đi du ngoạn ngắm cảnh non nước, nhưng thật ra

tôi không tới chỗ núi non, cũng không ở chỗ nước biếc. Vậy
tôi làm gì? Tôi ở chỗ đó nhập “học tập tam muội”, mắt nhìn
núi nhưng trong tâm không có núi mà ở trong Phật pháp. Tôi
tuy xem nước, nhưng tâm vẫn tại Phật pháp. Hôm nay Pháp
sư này giảng dạy những gì? Là đoạn nào? Chữ đó đó có giải
thích chưa? Nó có ý nghĩa gì? Rồi tôi tự đặt cho mình nhiều
vấn đáp, cho nên đến lúc ôn bài tôi mới giảng lại một cách viên
mãn như vậy.

Tôi học Phật pháp hoàn toàn không giống như các vị, vì

các vị đã học “Bổn Tự Phật Pháp” theo sách vở của Phật pháp
nước Mỹ tức là phải nhìn vào sách mới nói được, không có
sách là quên hết, nếu vậy thì không có ích dụng gì. Cho nên
học Phật pháp, các vị nhất định phải ôn lại tất cả cái mình đã
học trong ngày vào buổi tối, như vậy mới là học tập Phật pháp
một cách chân chánh. Có người nói: “Tôi không có thời giờ!”
Bởi không có thời giờ mới cần phải học đó! Trong lúc bận rộn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.