CUỘC ĐỜI VÀ ĐẠO NGHIỆP HÒA THƯỢNG TUYÊN HÓA - Trang 63

55

Cầu Đạo & Tiến Học: Chương 2

cây thật lớn ở phía trước và té nhào xuống đất, cũng may là
không bị thương tích gì. Con ngựa của tôi đúng là ngựa quý,
khi tôi bị té, nó đã tức khắc dừng lại, còn mau hơn thắng xe
nữa, rồi nó đứng ngay tại chỗ không rời một bước.

Lúc nhỏ tôi thích coi tiểu thuyết, nhất là xem tiểu thuyết

nghĩa hiệp như Tam Quốc Chí hay Liệt Quốc. Tôi đã đọc qua
Thất Kiếm Thập Tam Hiệp, Thất Hiệp Ngũ Nghĩa. Tôi xem
xong các bộ tiểu thuyết này thì cũng như xem phim chưởng
vậy, các nhân vật kiếm hiệp hiện ra từng màn từng màn trong
đầu tôi. Người này cầm đao, người kia cầm kiếm, tôi đều nhớ
hết nội dung cốt chuyện. Tôi thuộc nằm lòng và có thể đọc lại
cho người khác nghe bất cứ lúc nào. Tại sao tôi lại làm được
như vậy? Là vì tôi rất chuyên tâm.

Tôi đọc Tam Quốc Chí tới đoạn Quan Công bị giết, tôi

khóc luôn ba ngày. Bởi tôi cảm thấy Quan Công là người trung
nghĩa mà bị chết thảm như vậy nên rất đau lòng, chịu không
nỗi mà rơi nước mắt. Nhà tôi không có đèn điện, dùng đèn dầu
cũng rất tiết kiệm. Vậy tôi đọc tiểu thuyết vào lúc nào? Tôi
đem sách ra ngoài sân rồi đọc nhờ ánh sáng của tuyết, hoặc
đốt một cây nhang rồi dùng đầu nhang rà coi từng hàng từng
hàng chữ một.

Lúc đó, tôi cũng làm nghề buôn bán và hùn vốn với người

ta để làm ăn. Nhà tôi vốn có năm hướng đất, ở Đông Bắc một
hướng bằng mười mẫu. Các anh tôi giữ không được những
mẫu đất đai này nên bán đi hết và chia nhau tiền bán đất đó.
Tôi được chia năm ngàn mấy đồng. Năm ngàn mấy đồng vừa
tới tay tôi, tức thì anh em kết nghĩa với tôi là Triệu Hoài Đức,
Thiệu Quốc Tài liền rủ tôi hùn vốn làm ăn với họ. Họ nói rằng:
“Năm ngàn đồng của anh, trong tương lai có thể kiếm vào tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.