CUỘC GỌI TỪ THIÊN THẦN - Trang 239

Jonathan chào viên trung úy kia rồi tiến vào phòng. Flaherty đã lấy lại

tấm poster cũ hình "Canto", dán bên cạnh một tờ áp phích buổi hòa nhạc
của nhóm The Clash 1.

Một điểm cộng cho viên thanh tra.

Trên tấm bảng gỗ bần, anh ta ghim khá nhiều ảnh - các dịp sinh nhật, liên

hoan tiễn đồng nghiệp về hưu, các dịp kỷ niệm đủ thể loại… - tất cả đều
được chụp từ thời Madeline vẫn còn "ở đó". Cuối cùng, góc phải phía trên
có dán tấm áp phích nhỏ đã ố vàng và rách nát in từ thời Alice Dixon mất
tích. Flaherty không những không gỡ nó ra mà còn dán ngay cạnh nó bức
chân dung cô đồng nghiệp cũ. Mới nhìn qua người ta đã nhận thấy rất rõ:
hai người con gái có ánh mắt giống hệt nhau, buồn bã và khó nắm bắt, vẻ
đẹp giống hệt nhau và cho người ta cảm giác hai cô đang ở nơi nào đó khác,
trong thế giới của riêng họ, thật xa cách với thế giới của người đang cầm
máy.

- Tôi có thể giúp gì anh chăng? Flaherty hỏi sau khi khép cửa lại.

Jonathan chào viên thanh tra. Flaherty có gương mặt khá duyên, tóc vàng

hung, dáng người to cao lừng lững. Trên ảnh chụp, anh ta đúng ra thuộc
dạng "điển trai", ngay cả với thái độ bất cần đời lúc này. Nhất là phần bụng
anh ta đẫy lên thấy rõ. Vài tuần áp dụng thực đơn ăn kiêng Dukan hẳn
không có gì là quá đáng để mang lại cho anh ta vóc dáng hấp dẫn hơn.

- Chúng ta cùng quen một người, trung úy ạ, Jonathan ngồi xuống và mở

lời.

- Ai vậy?

- Madeline Greene.

Mắt Flaherty khẽ ánh lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.