CUỘC NỔI LOẠN NGOẠN MỤC - Trang 105

Madonna, không ai có thể ngờ rằng một cô gái diễm lệ như thế lại nhẫn tâm
đến vậy, nhưng cô ấy đã làm điều độc ác đó. Trong khi Koga - với gương
mặt sưng húp, nước da xanh xao, vẻ như một quả bí xanh cuối mùa - lại là
người đàn ông tốt. Đừng bao giờ xem nhẹ sự cảnh giác, cẩn trọng. Cứ nghĩ
rằng Nhím là một người thẳng thắn, chân thành, thì sau đó lại nghe chính
hắn đã xúi giục bọn học trò... Khi đang cho rằng hắn xúi giục bọn học trò
thì hắn đề nghị hiệu trưởng trừng phạt bọn chúng vì trò quậy phá chúng đã
gây ra... Trong khi đang nghĩ Áo Đỏ là một tên nham hiểm thì đột nhiên hắn
lại tỏ vẻ rất tốt bụng và cảnh báo ta nên đề phòng những mối nguy hiểm...
sau đó ta lại phát hiện hắn đã chinh phục được Madonna bằng những trò
hèn hạ. Và rồi chính hắn lại tuyên bố hắn không hề có ý định gì với cô ta
trừ khi hôn ước giữa cô và Koga bị hủy bỏ. Gia đình Ikagin ra vẻ rất tiếc
khi tôi bỏ đi nhưng ngay sau đó lại đón tiếp Nịnh Hót vào... Nghĩ lại tất cả
những chuyện này, người ta chẳng còn biết nên tin vào cái gì nữa. Nếu tôi
kể cho Kiyo nghe mọi việc, chắc bà sẽ vô cùng sửng sốt. Có lẽ bà sẽ nói
điều này chứng tỏ ở những vùng xa hơn Hakone chỉ toàn là lũ quái vật.

Tôi vốn là một người khoan dung, dễ chấp nhận, và trước giờ tôi cũng ít khi
nào để chuyện gì khiến mình lo lắng, phiền não, nhưng từ khi đến thị trấn
chỉ mới trong vòng một tháng mà tôi đã nhận ra thế giới này thật đáng sợ.
Mặc dù không có chuyện gì quá tệ hại xảy đến với tôi, nhưng tôi thấy
dường như mình bỗng già đi chừng năm, sáu tuổi. Tốt nhất là tôi nên nhanh
chóng thoát khỏi nơi này và trở về Tokyo... Nghĩ đến đây, tôi chợt nhận ra
mình đang băng qua cây cầu đá, rồi đến bên bờ đê dọc theo sông Nozeri.
Gọi đó là sông để nghe cho có vẻ lớn lao nhưng thực sự nó chỉ giống như
một dòng suối nhỏ, rộng chừng hai mét. Khoảng hơn một cây số dọc theo
bờ suối là làng Aioi có ngôi đền thờ Nữ thần may mắn Kannon.

Quay nhìn lại thị trấn, tôi trông thấy những chiếc lồng đèn đỏ đang chiếu
sáng dưới ánh trăng, và còn nghe được cả những tiếng trống taiko, có lẽ
phát ra từ khu đèn đỏ. Dòng suối tuy không sâu nhưng chảy xiết, cuốn
nhanh, tạo nên những gợn ánh sáng lung linh. Tôi cứ tiếp tục lang thang dọc
bờ suối, và khi đi khoảng chừng hơn bốn trăm mét thì tôi bắt gặp vài cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.