CUỘC NỔI LOẠN NGOẠN MỤC - Trang 117

tôi cũng sẽ lôi. Chả biết nó có hiểu nhầm là tôi đến đây để nịnh bợ, lấy lòng
ngài hiệu phó không nữa? Tôi đến đây là để trả lại lương của mình, bất kể
họ có thích hay không. Thằng nhóc bảo Áo Đỏ đang có khách; tôi liền đáp
mình chỉ cần nói chuyện ngắn gọn thôi, nói luôn ở ngay trước cửa cũng
được. Nó bèn đi vào trong. Nhìn xuống sàn, tôi thấy có một đôi giày bằng
gỗ mỏng mảnh, quai dệt bằng len. Tôi cũng nghe rõ giọng nói từ trong nhà
vọng ra:

- Đã đến lúc nâng cốc chúc mừng! Muôn năm!

Tôi biết ngay vị khách đó chính là Nịnh Hót. Cái giọng the thé ấy cùng đôi
giày màu mè kia thì không thể của ai khác được ngoài Nịnh Hót.

Lát sau, Áo Đỏ cũng xuất hiện với chiếc đèn dầu cầm trên tay. Hắn mời tôi
vào và giải thích người khách trong nhà không phải ai xa lạ đâu, là
Yoshikawa đấy mà. Tôi từ chối, bảo rằng đứng đây là được rồi vì chuyện tôi
cần nói ngắn gọn thôi. Mặt hắn đỏ như gấc, chắc là đang chè chén với tri kỷ
Nịnh Hót đấy mà.

- Tôi đến để trả lời với anh về việc tăng lương, tôi suy nghĩ kỹ rồi, tôi sẽ
không nhận số lương đó.

Áo Đỏ giơ chiếc đèn ra phía trước rồi chằm chằm nhìn vào mặt tôi trong lúc
hai cái bóng tạo nên từ ánh sáng của ngọn đèn dầu cứ chập chờn lay động.
Bị bất ngờ đến mức không nói nên lời, hắn đứng đó sững cả người. Có lẽ vì
hắn không thể tin nổi là mình đang gặp phải một người duy nhất trên thế
giới từ chối được tăng lương; hay có thể vì hắn không tưởng tượng nổi tại
sao người ta quay trở lại thông báo quá sớm ngay khi vừa bước ra khỏi cửa
cho dù là người ta muốn từ chối tăng lương đi nữa; hoặc cũng có thể là vì
cả hai lý do trên. Vì nguyên nhân gì thì hắn vẫn đang đứng đực ra đấy, mồm
mấp máy giống như hắn đang cố gắng bắt nó phải hoạt động.

- Lúc nãy tôi đồng ý việc tăng lương là vì tôi tưởng rằng anh Koga tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.