CUỘC NỔI LOẠN NGOẠN MỤC - Trang 12

CHƯƠNG 1

Với cái tính liều lĩnh bẩm sinh, ngay từ nhỏ tôi đã nghịch không biết bao
nhiêu là trò dại dột nguy hiểm đến mức gây ra những hậu quả nghiêm trọng.
Khi còn học tiểu học, có lần tôi phải nằm liệt giường suốt cả tuần do chấn
thương vì cú nhảy từ tầng hai xuống sân trường. Hẳn là có người sẽ thắc
mắc tại sao tôi lại làm điều ngốc nghếch đến thế. Thật ra cũng không có lý
do gì đặc biệt cả, chẳng qua lúc đó tôi đang đứng ở tầng hai của dãy phòng
học vừa mới xây thò đầu nhìn xuống thì một đứa bạn cùng lớp nói khích
rằng dù tôi có khoác lác và ra vẻ thế nào đi nữa thì cũng không dám nhảy
xuống vì tôi nhát như thỏ đế. Thế là tôi nhảy. Khi thấy bác bảo vệ cõng tôi
về nhà, cha tôi điên tiết quát rằng ông chưa từng thấy ai chỉ mới nhảy xuống
ở độ cao như vậy mà lại không thể đi nổi. Tôi tiu nghỉu trả lời ông lần sau
tôi sẽ cố nhảy mà vẫn đi được.

Lần khác, tôi được người họ hàng tặng cho một con dao nhỏ vừa đẹp lại
vừa nhiều công dụng. Nhưng trong lúc tôi đang hào hứng khoe khoang
cùng lũ bạn, cố ý để lưỡi dao đẹp đẽ thêm lấp lánh dưới ánh mặt trời rực rỡ,
chợt một đứa lên tiếng nói con dao này chỉ sáng thế thôi chứ hơi cùn. Tôi
vặc lại bằng cách khẳng định tôi sẽ chứng minh cho nó thấy dao cùn hay
bén.

- Vậy cắt thử ngón tay mày đi! - Nó thách.

- Ngón tay à? Chẳng là gì cả. Nhìn đây!

Bằng một nhát xiên dứt khoát, tôi cắt vào ngón tay cái của mình. Thật may
mắn vì con dao khá nhỏ, hơn nữa xương của tôi cũng đã đủ cứng nên ngón
cái đáng thương ấy vẫn còn đây, nhưng một vết sẹo hằn sâu - dấu tích của
hành động tai hại đó - lại theo tôi cả cuộc đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.