CUỘC NỔI LOẠN NGOẠN MỤC - Trang 168

chúng ta thì đây đúng là một sứ mệnh bạc bẽo.

- Không, không, chắc chắn tối nay hắn sẽ đến... Hê, nhìn kìa, nhìn kìa!

Những lời cuối cùng, được thốt ra bằng cái giọng thì thầm, khiến tôi gần
như ngạt thở. Một người đàn ông đội chiếc mũ đen hiện ra chỗ ngọn đèn
phía trước nhà trọ Kado rồi mất hút trong bóng tối. Không phải hắn. - Tôi
nghĩ vậy. Đồng hồ ở tầng dưới lại gõ mười tiếng thật lớn. Không có gì hứa
hẹn đêm nay là đêm của chiến thắng cả.

Không khí yên lặng bao trùm khắp khu phố, đến nỗi chúng tôi nghe rõ được
cả tiếng trống phát ra từ chỗ vui chơi giải trí. Ánh trăng đã lên cao, vượt qua
những ngọn đồi sau khu suối nước nóng chiếu sáng mọi ngõ ngách. Đột
nhiên chúng tôi nghe thấy vài giọng nói vọng lại ở phía xa xa. Vì không thể
thò đầu ra ngoài cửa nên chúng tôi chẳng có cách nào để thấy được đó là ai,
nhưng rõ ràng họ càng lúc càng tiến đến gần hơn. Rồi chúng tôi nghe được
âm thanh lóc cóc của đôi giày gỗ gõ trên mặt đường. Căng mắt ra nhìn qua
cái lỗ nhỏ, cuối cùng chúng tôi cũng phát hiện có hai bóng người đang xuất
hiện.

“Chúng ta đã đẩy được hắn đi xa rồi. Mọi việc sẽ ổn thôi.” - Không thể
nhầm lẫn vào đâu được: đó chính là giọng nói của Nịnh Hót.

“Hắn thì chỉ giỏi quát tháo, doạ nạt thôi, làm quái gì có đầu óc, cậu tưởng
hắn đáng sợ lắm sao?”

- Giọng này là của Áo Đỏ.

“Còn tên kia đúng là dân Tokyo gốc đó. Oắt con mà đã ăn nói trịch
thượng... Hay ho quá nhỉ?”

“Nào là từ chối được tăng lương, rồi thì nhất định đòi nghỉ việc! Tôi bảo
đảm nó là một đứa tâm thần.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.