CUỘC NỔI LOẠN NGOẠN MỤC - Trang 25

tẹo như cái bao diêm. Xe vừa ì ạch lăn bánh chưa đầy năm phút thì tới nơi.
Chả trách sao vé lại rẻ thế, chỉ mất có ba xu!

Tôi gọi một chiếc xe kéo chở đến trường, nhưng lúc đó đã tan học nên
chẳng còn ai. Người bảo vệ nói rằng giáo viên trực trường hôm nay có việc
đi vắng rồi. Lạ nhỉ, giáo viên nào trực mà thoải mái thế! Tôi định đi gặp
ông hiệu trưởng nhưng cảm thấy mệt rã rời, đành kêu phu xe đưa về nhà trọ
trước vậy. Bác ta vội vã đưa tôi đến nhà trọ Yamashiro - cùng tên với cửa
hiệu cầm đồ của gia đình thằng Kantaro. Thật là một sự trùng hợp đáng
ngạc nhiên.

Chả hiểu sao người phục vụ lại dẫn tôi đến căn phòng tối om, nóng hầm hập
nằm dưới chân cầu thang. Tôi bảo tôi không muốn ở phòng ấy thì được trả
lời là chẳng may các phòng khác có người thuê hết cả. Rồi cô ta ném vội
hành lý của tôi xuống và bỏ đi mất. Hết cách, tôi đành vào trong, mồ hôi thi
nhau tuôn ra nhễ nhại. Tôi ngồi được một chốc, họ báo với tôi nhà tắm đã
chuẩn bị xong đâu đấy. Tôi cũng vào tắm, nhưng chỉ qua loa một tí liền ra
ngay. Lúc trở về phòng, tôi để ý thấy còn nhiều phòng trống vừa đẹp vừa
thoáng mát. Đúng là bọn dối trá, láo thật! Lát sau, cô hầu phòng đem cơm
tối đến. Căn phòng vẫn ngột ngạt như thế, nhưng thức ăn rất ngon, khác xa
so với nhà trọ tôi ở trước đây. Vừa dọn cơm cô ta vừa hỏi tôi ở đâu tới. Khi
nghe tôi trả lời, cô hỏi tiếp Tokyo hẳn là một nơi tuyệt lắm nhỉ. Tôi nói dĩ
nhiên. Xong bữa, cô ả mang chiếc khay trở về nhà bếp, từ đó chợt vang lên
những tràng cười lớn. Cái chốn này có gì đáng để thức khuya cơ chứ, nghĩ
vậy tôi bèn đi ngủ sớm, nhưng chẳng chợp mắt được. Không khí oi bức quá,
lại thêm ồn ào kinh khủng, ồn gấp năm lần nhà trọ cũ. Cuối cùng, khi vừa
thiu thiu ngủ thì tôi mơ thấy Kiyo đang nghiến ngấu mấy viên kẹo vùng
Echigo, thậm chí bà còn ăn luôn cả lá tre dùng để gói kẹo nữa. Tôi kêu lên
trong lá tre có chứa chất độc đấy, bà đừng ăn. Thế nhưng Kiyo không nghe
mà còn bảo lá tre rất tốt cho sức khỏe, rồi tiếp tục nhai một cách ngon lành.
Tôi sửng sốt, sau đó bật cười ầm ĩ và tự dưng tỉnh giấc. Có cô hầu nào đấy
đang mở lá chắn cửa. Bầu trời cứ trong vắt, không một áng mây như hôm
qua đến giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.