CUỘC NỔI LOẠN NGOẠN MỤC - Trang 30

chào hỏi tôi tuy có hơi dông dài nhưng cũng đáng mến:

- Anh mới đến hôm qua thì chắc vẫn còn mệt chứ hả, vậy mà đã bắt đầu
mọi việc ngay, khá lắm!

Riêng giáo viên dạy vẽ lại có một phong cách rất nghệ sĩ, nào là áo lụa
mỏng khoác ngoài kimono, rồi thì khi nói chuyện cứ búng tay lách tách như
nói với người hâm mộ:

- Quê anh ở đâu thế? Tokyo à? Ôi, tuyệt quá! Giờ tôi không phải lo chỉ có
một mình nữa rồi, chẳng giấu gì anh tôi cũng là người Tokyo chính gốc đây.

Cái ngữ này mà là người Tokyo thì tôi ước gì mình được sinh ra ở nơi khác
còn hơn. Những người kia cũng có hàng đống chuyện để nói, nhưng nếu kể
mãi tôi sẽ chẳng biết tới khi nào mới kết thúc, nên thôi, cứ tạm dừng ở đây
vậy.

Lễ nghi chào hỏi coi như xong, ông hiệu trưởng bảo hôm nay tôi có thể về,
hai ngày nữa thì bắt đầu lên lớp, cứ trao đổi lịch giảng dạy cụ thể với tổ
trưởng tổ Toán. Tôi hỏi ai là tổ trưởng thì mới biết chính là Nhím. Khỉ thật!
Từ nay về sau tôi phải làm việc dưới sự quản lý của tên này ư? Ôi trời! Tôi
cảm thấy thật thất vọng.

- Anh đang ở đâu thế? - Nhím hỏi, xong lại tiếp: - Nhà trọ Yamashiro à?
Được rồi, tôi sẽ ghé qua đó, chúng ta bàn việc sau nhé.

Nhím nói liên tục, rồi không đợi tôi trả lời hắn ta cầm lấy phấn đi lên lớp
luôn. Tổ trưởng mà tự tìm đến tận nơi kể cũng lạ, nhưng dù sao việc hắn
không câu nệ thói thường đã khiến tôi hài lòng.

Lúc ra khỏi cổng trường tôi định quay về nhà trọ ngay, nhưng chợt nghĩ về
bây giờ cũng chẳng làm gì, chi bằng thử dạo vòng quanh xem nơi này thế
nào. Vậy là tôi cứ đi lang thang, đến đâu thì đến. Tôi ghé qua xem trụ sở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.