CUỘC NỔI LOẠN NGOẠN MỤC - Trang 47

chuyện này. Hắn bảo đây là một thói quen xấu. Cái đám sinh viên luật,
người thì trông yếu ớt nhưng mồm loa mép giải gớm lắm. Và trong lúc hắn
đang ra sức giảng giải cho tôi cả một bài diễn thuyết dài thườn thượt vừa vô
lý vừa vớ vẩn, tôi đã khiến hắn im miệng bằng cách bảo rằng nếu hắn thấy
ồn ào khi tôi đi ngủ thì lỗi không phải do cái lưng của tôi mà là vì trần nhà
quá mỏng, có vấn đề gì cứ đi nói với chủ nhà.

Tối nay dĩ nhiên là khác rồi, gian phòng tôi trực đêm không hề nằm trên
tầng hai nên dù tôi có gây tiếng động ầm ĩ cỡ nào đi nữa cũng chả phiền đến
ai. Tôi sẽ không có cảm giác là mình thật sự ngủ khi chưa được nhào lên
giường với một tiếng rầm to đùng dễ chịu như thế. Nhưng ngay lúc vừa
duỗi người tận hưởng sự thoải mái, tôi chợt nhận ra có cái gì đó trên chân
mình. Cái thứ đó bò lổm ngổm, cào cào vào da nên tôi biết không thể nào là
rận. Tôi hơi hoảng, tự hỏi: “Cái gì thế”... và đập đập hai chân dưới tấm
chăn. Liền khi đó, tôi cảm thấy rất nhiều những sinh vật quái quỷ ấy bò loạn
xạ khắp nơi - có khoảng năm, sáu con gì đấy ở ống quyển, hai hay ba con
trên đùi, một con bị tôi đè bẹp dí dưới mông, thậm chí còn một con khác
nhảy vào rốn nữa - giờ tôi đúng là chết khiếp. Tôi lao ra khỏi giường, kéo
chăn xuống và trông thấy cả năm, sáu chục con cào cào đang bò trên nệm.
Trước khi tôi kịp bình tĩnh lại thì những việc vừa diễn ra đúng là đáng sợ
đến rợn tóc gáy, nhưng khi đã hiểu được mình đang đối mặt với chuyện gì
tôi liền nổi điên lên. Với nhiều người, chỉ cần vài con cào cào cũng đã đủ
làm cho họ hoảng vía, nói chi là bỗng dưng cả một đàn xuất hiện ngay trên
giường ngủ như tôi thế này. Tôi chộp lấy cái gối nện thật lực vào chúng,
nhưng vì chúng quá nhỏ nên tôi có ra sức bao nhiêu cũng chả ăn thua. Cách
này xem ra không hiệu quả, tôi bèn ngồi lên nệm và bắt đầu đập tứ tung mọi
phía, giống như cách người ta giũ bụi trên mấy chiếc chiếu trải trên sàn nhà
vậy. Trước sự tấn công dữ dội của tôi, lũ cào cào càng bò lên cao hơn,
chúng leo đến vai, đầu và bám vào cả chóp mũi. Tôi không thể tống khứ
được những con đeo trên mặt bằng cách đập gối nên tôi gỡ chúng ra và
dùng hết sức ném chúng đi. Nhưng dù tôi có ném lũ quái vật này mạnh thế
nào thì chúng cũng chả hề hấn gì ngoài việc rơi lộp bộp nhẹ nhàng trên nóc
mùng và đậu luôn trên đó. Chúng không chết, nhưng cũng không quấy phá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.