CUỘC NỔI LOẠN NGOẠN MỤC - Trang 50

- Không ai để chúng vào đó hết.

- Vậy sao? Vậy chúng ở đâu ra mà đầy giường tôi thế?

- À... ờ... chắc là đám châu chấu thích chỗ ấm, nên chúng quyết định tự bò
vào...

- Vô lý hết chỗ nói! Cả một đàn châu chấu tự mò đến à? Các trò tưởng tôi
tin chuyện đó sao? Cứ nói thẳng tại sao các trò bày ra vụ này đi.

- Chả có gì để nói cả. Tụi em không làm thì sao tụi em nói được với thầy cái
gì.

Bực mình quá thể! Muốn không chịu trách nhiệm về những việc mình gây
ra thì đáng lẽ ngay từ lúc đầu đừng có làm. Mặc dù không có chứng cứ nào
nhưng rõ ràng là chính bọn chúng dựng lên trò này, vậy mà giờ chúng chối
đây đẩy. Một lũ ngoan cố! Hồi còn học trung học, đương nhiên tôi cũng
từng là đầu têu trong nhiều vụ lộn xộn, nhưng khi bị tra hỏi tôi không bao
giờ phủ nhận. Nếu thật sự tôi có làm, tôi sẽ nói là do tôi làm, ngược lại nếu
tôi không làm thì nói là không, chẳng ai ép tôi được, chỉ đơn giản thế thôi.
Tuy tôi dính vào hàng đống những việc rắc rối nhưng tôi vẫn giữ danh dự
của mình. Nếu nói dối chỉ để tránh bị phạt thì ban đầu chẳng nên làm gì cả.
Nghịch phá và hình phạt luôn đi đôi với nhau - phải hiểu rằng hình phạt là
điều khiến cho những trò tinh quái trở nên vui nhộn và hấp dẫn đến mức
chúng đáng cho người ta thực hiện. Liệu ai sẽ tin nổi là trên thế giới lại có
một cái xứ sở quê mùa, tăm tối mà ở đó tồn tại những con người phá phách
xong thì đòi hỏi được miễn trách nhiệm đối với hậu quả do mình tạo ra?
Hành động ấy cũng giống như việc mượn tiền người khác rồi không thèm
trả mà vẫn nhởn nhơ vui sống vậy. Bọn trẻ này đang làm gì trong trường
trung học thế? Nếu chúng nghĩ rằng có học vấn nghĩa là hấp thu những cách
nói dối, lừa bịp và chơi khăm người khác khi không bị ai bắt gặp rồi sau đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.