CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 120

- Một kế hoạch rất là dũng cảm, - chú chó sủa, - nhưng tôi có nghe

nói, đôi khi những kẻ hung ác ấy có vũ khí... Khi bị tóm, chúng mà nổ súng
thì làm sao nhỉ?

- Tệ thật! - Ngài Cà Rốt nói. - Thực ra ta không nghĩ ra điều đó.

Đúng lúc đó, cách chỗ ngài Cà Rốt và chú chó đang nằm có vài bước,

vang lên một giọng nói nghẹn ngào:

- Ngài Cà Rốt ơi! Ngài Cà Rốt!

- Giọng con gái... - Ngài thám tử vừa nói vừa nhìn quanh.

- Lại đây, ngài Cà Rốt! Lại đây nào! - Giọng nói lại vang lên.

Chú chó bạo gan đề nghị:

- Theo tôi, - chú sủa, - ở đây có cái gì đó rất khó hiểu. Có người phụ

nữ đang gặp nguy hiểm. Có thể người đó đang trong tay bọn cướp bắt làm
con tin, tôi nghĩ, chúng ta phải bằng mọi giá cứu người phụ nữ đó.

- Chúng ta không làm những việc vu vơ, - Ngài Cà Rốt nói giọng tức

giận vì mối quan tâm không phải chỗ của tên giúp việc tận tụy của mình. -
Chúng ta tới đây là để tóm, bắt, chứ không phải để cứu giúp người nào đó.
Mục tiêu của chúng ta chính xác và rõ ràng. Chúng ta không thể làm cái
việc chống lại cái mà người ta đã trả công cho mình. Nên nhớ, tên của mi là
Tóm-Bắt và hãy làm việc của mình đi!

Đúng lúc đó, từ sau bụi cây lại vang lên tiếng kêu xin thảm thiết:

- Ngài Cà Rốt ơi! Hãy cứu tôi với! Xin hãy làm ơn cứu tôi với!

Giọng nói đầy thất vọng, làm cho ngài thám tử phải động lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.