CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 124

- Mi muốn nói gì tùy thích, nhưng ta không thèm nghe. Ta còn có

những việc quan trọng hơn. Ta cần phải hoàn thành trách nhiệm của mình
và không có gì có thể ngăn cản ta được. Còn mi, hãy cứ đuổi theo những
con sóc cho chán đi. Chúc cho mi có được một nghề vui vẻ hơn và có được
ông chủ đỡ nghiêm khắc hơn. Mới hôm qua thôi, ta đã để ý đến chú chó rất
tinh khôn ở trong công viên, có tên là Mác-ti-nô. Chú ta đúng là người mà
ta cần. Thật thà, khiêm tốn và đàng hoàng. Chắc nó không bao giờ có ý
nghĩ trong đầu là thích bắt sâu trên những cây sồi... Thôi, chào chú chó
nông nổi và không trung thành! Chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau
nữa.

Nghe những lời trách móc và sỉ vả đó, chú chó tội nghiệp nhỏ những

giọt nước mắt xót xa.

- Ông chủ, ông chủ, ngài hãy cẩn thận kẻo ngài cũng gặp phải chuyện

không may giống tôi đấy!

- Hãy quên những trò đùa ngu xuẩn ấy đi! Trong đời ta chưa bao giờ

biết trèo cây. Và tất nhiên ta cũng không bắt chước mi để quên trách nhiệm
của mình...

Đúng lúc ngài Cà Rốt đang thao thao bất tuyệt với bài diễn văn đầy

căm phẫn, thì ngài cảm thấy có vật gì đó thít chặt ngang lưng đến nỗi ngài
không còn thở được nữa.

Ngài nghe thấy tiếng bật của lò xo và cảm thấy mình bị lao vút lên

cao, tới đúng cây sồi mà chú chó của ngài đang bị treo trên ngọn.

Khi chuyến bay kết thúc, ngài thám tử thấy chiếc đuôi của chú chó

ngay trước mặt mình. Cũng như nó, ngài Cà Rốt cũng bị trói chặt vào thân
cây bằng chiếc dây thừng.

- Tôi đã bảo, bảo ngài rồi mà! - Chú chó than thở, vẫy vẩy mẩu đuôi

cộc. - Còn ngài thì lại không muốn nghe lời tôi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.