CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CHÚ HÀNH - Trang 18

chiếc cũi này, để trông giữ tài sản của ngài bá tước khỏi bị bọn trẻ hỗn láo
phá phách.

- Vâng, thưa ngài, chúng hỗn láo thật... Có nghĩa là... - Ngài Đậu Tròn

lúng búng trong miệng, mặt tái mét vì sợ hãi. - Có nghĩa là thật sự hỗn láo!

- Sao lại "Thật sự" hay "Không thật sự"! Ông có phải là luật sư không

đấy?

- Ồ, vâng, thưa ngài, tôi là chuyên gia về luật dân sự, hình sự và phép

tắc. Tôi đã tốt nghiệp Trường Tổng hợp Xa-la-man-ka. Được cấp bằng và
học vị....

- Nếu như đã có bằng và học vị, ông hãy khẳng định là tôi đúng, rồi

sau đó có thể về nhà được rồi.

- Vâng, vâng, thưa ngài! Ngài muốn nói thế nào cũng được ạ! - Và

ngài luật sư thoắt một cái đã lủi mất.

- Thế nào, ông đã nghe rõ ngài luật sư nói gì rồi chứ? - Ngài Cà Chua

hỏi bác Bí Đỏ.

- Hình như, ngài ta chẳng nói gì cả! - Có tiếng ai đó vang lên.

- Sao? Mày lại dám cãi lại ư, hả tên bất hạnh kia?

- Thưa ngài, tôi có mở miệng đâu ạ... - Bác Bí Đỏ lắp bắp.

- Nếu không phải mày thế là ai? - Ngài Cà Chua giận dữ đảo mắt nhìn

quanh.

- Kẻ bịp bợm! Đồ tráo trở! - Giọng nói lúc nãy lại vang lên.

- Kẻ nào nói đấy? Ai? Có lẽ là lão thợ giầy!... - Ngài Cà Chua đoán.

Hắn rảo bước tới nhà bác thợ giầy lấy gậy đập vào cửa quát: - Này, lão già,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.