CUỘC PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA NILS - Trang 14

Chú bé không muốn để cho một con mèo lại dọa mình. Chú bước lên một

bước. Thế là con mèo vọt lên, nhào thẳng vào chú bé, hất chú ngã xuống đất
và đứng chắc trên mình chú, hai chân trước đè lên ngực, mõm há to ngay
trên cuống họng chú.

Chú thấy các móng của mèo đang cắm vào thịt mình qua lần áo vét và áo

sơ mi; những chiếc răng nhọn cọ vào họng chú buồn buồn. Chú lấy hết sức
kêu cứu.

Nhưng chẳng ai chạy tới cả, và chú tưởng rằng giờ cuối cùng của đời chú

đã đến. Sau cùng chú bỗng thấy mèo thu móng lại và thả chú ra.

"Đấy! Thế là đủ. Lần này tớ tha cho cậu vì tớ nghĩ đến bà chủ. Tớ chỉ

muốn cho cậu hiểu là cậu với tớ ai khỏe hơn thôi".

Nói xong mèo bỏ đi, vẫn uyển chuyển và hiền lành như trước. Chú bé

xấu hổ đến nỗi không thốt nên lời, nhưng chú cứ đi về phía chuồng bò tìm
gia thần.

Trong chuồng chỉ có ba con bò cái. Thế mà khi chú bé hiện ra là tiếng

rống lên huyên náo tưởng chừng ít ra cũng phải có đến ba chục con bò.

- Mòo! Mòo! Mòo! - con Hoa Hồng Tháng Năm kêu - sướng thay là trên

đời này có công lý!

- Mòo! Mòo! Mòo! Cả ba con bò cái cùng kêu tiếp. Chú bé không thể

nghe rõ chúng nói gì vì con nọ cố rống to hơn con kia.

Chú muốn nói chuyện gia thần, nhưng không làm thế nào cho chúng nghe

tiếng được. Mấy con bò cái đang giữa cơn nổi loạn. Chúng nhốn nháo lên
như lúc chú đem một con chó lạ vào chuồng vậy. Chúng tung cẳng lên đá,
lắc lắc dây xích, quay đầu ra đằng sau và giương sừng ra dọa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.